Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:30:13
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ân cứu mạng, quá lớn, nàng quả thật chịu nổi.

"Nàng cần vội vàng phủ nhận." Lục Thời Nghiễn cũng thẳng thắn : "Sự thật chính là như ."

Trần Hi: "..."

Lục Thời Nghiễn nàng, tiếp tục : "Dù nàng phủ nhận, trong mắt , vẫn là nàng cứu mạng ." Phải là hai mạng, chỉ là đó, luôn chắc chắn về mục đích của nàng, trực tiếp . Bây giờ nhắc , chút cố ý và khó xử, luôn ghi nhớ trong lòng.

"Nàng cần gánh nặng tâm lý." Lục Thời Nghiễn : " Ân cứu mạng, nhất định báo đáp. Nàng thừa nhận , đều báo ân."

Sắc mặt Trần Hi đổi, nàng sợ nhất chính là điều .

nhanh Lục Thời Nghiễn còn thêm: " nàng yên tâm, báo ân thì báo ân, chắc chắn sẽ khó nàng, cũng sẽ khó nàng. Hiện tại khả năng báo đáp ân cứu mạng , nhưng sẽ ghi nhớ, khi khả năng báo đáp, nhất định sẽ báo đáp nàng."

Trong lòng Trần Hi thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Nàng lúc mới hiểu rõ một chút ý tứ của Lục Thời Nghiễn.

Chỉ là...

"Giống như với nàng, nàng nợ gì cả, cần đối xử với , cần đặc biệt quan tâm đến . Nàng vẫn cảm thấy thiếu sót, nhất quyết quan tâm , cũng cùng tâm lý." Lục Thời Nghiễn nàng, ánh mắt sáng ngời kiên định: "Trước đây nàng gánh nặng tâm lý, bây giờ cũng , nàng cũng nên gánh nặng tâm lý."

Trần Hi lúc mới thực sự hiểu rõ tâm ý của .

Cũng hiểu sự kiên định của .

Tuy rằng "mắc nợ" trong miệng nàng chỉ là cái cớ, nhưng nàng thực sự xác định quan tâm và đối xử với .

Lục Thời Nghiễn cũng nhận định, nợ nàng ân cứu mạng, ân báo.

Đều là tâm lý giống .

Nàng thể quan tâm , cũng thể thuyết phục Lục Thời Nghiễn cần coi trọng việc cứu giúp .

Một lát , nàng mới gật đầu: "Vậy ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-331.html.]

Bọn họ cứ mỗi việc của , chủ yếu là thẹn với lòng là .

"..." Trần Hi lập tức : "Ngươi thể ép buộc bản , đặc biệt là khi thể ngươi hồi phục."

Lục Thời Nghiễn nở nụ : "Đây là đương nhiên, tự rõ, chắc chắn vì báo ân mà nàng phiền lòng thêm."

Nếu khỏe mà cứ khăng khăng báo ân, ốm nặng, Trần Hi sẽ lo lắng hơn ?

Đây là báo ân, đây là báo thù.

- Mặc dù trong lòng thích Trần Hi lo lắng cho , nhưng nàng quá mệt mỏi.

Ánh nến lờ mờ, nụ của Lục Thời Nghiễn giống như ánh sáng ban mai, cho hai mắt tỏa sáng, đồng thời tâm tình cũng theo.

Chớ chi là, dung mạo cực kỳ tuấn tú, nhẹ nhàng như thế, là hình mẫu của sự mỹ.

Trần Hi mà giật một hồi lâu.

Chờ phục hồi tinh thần , Trần Hi tự giác phỉ nhổ trong lòng, cư nhiên sắc mê hoặc, thật sự là quá mất mặt.

"Vậy thì ." Nàng tự trách : "Ta sẽ yên tâm."

Thấy nàng cũng , ánh mắt Lục Thời Nghiễn sáng lên vài phần, chỉ là khi nghĩ tới điều gì đó, nụ khóe miệng thoáng dừng .

Rất nhỏ, chỉ trong chốc lát, Trần Hi nhận .

"Yến sào sắp nguội ." Trần Hi , hiệu : "Mau ăn ."

Lục Thời Nghiễn gật đầu: "Ừ."

Đợi ăn xong, Trần Hi lấy bát , dặn dò: "Thân thể là quan trọng nhất, nhất định chú ý hơn."

Nàng cũng nào cũng thể chạy tới kịp thời như .

Nếu nào đó nàng nhận tin, Lục Thời Nghiễn thể sẽ qua khỏi.

Dù ban đầu, nàng vì lý do cốt truyện mà quan tâm , đối xử với .

thời gian dài tiếp xúc, nàng vô tình, thể chút tình cảm nào với Lục Thời Nghiễn – tình yêu, thì là tình nghĩa giữa với .

Loading...