Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:29:42
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Hi lảo đảo hai bước mới vững, một tiếng gì đáng ngại liền vội vã chạy tới đập cửa.

Gió tuyết mờ hai mắt, nàng cũng quan tâm tránh né, ba bước hai bước chạy đến cửa, trong tiếng gió gào thét, tiếng đập cửa cộc cộc cộc cũng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.

Tuy nhiên, đập cửa một lúc lâu, vẫn ai mở cửa, chỉ thấy tiếng chó sủa từ bên trong vọng .

Lúc thấy tiếng sủa đầu tiên, động tác đập cửa của Trần Hi theo bản năng dừng một chút, nhưng nhanh khôi phục bình tĩnh tiếp tục đập cửa.

Hạ nhị ca đỡ Tề đại phu xuống xe ngựa tới, cau mày : "Còn mở cửa? Ngủ ?"

Trần Hi nghiêm mặt lắc đầu.

Cho dù gió tuyết lớn ngủ thấy tiếng đập cửa, tiếng chó sủa thì ?

Con chó ở bên trong, hơn nữa còn động tĩnh, giống như là từ trong phòng phát , bởi vì rõ ràng lắm.

Chẳng lẽ bệnh nặng đến hôn mê bất tỉnh ?

Nghĩ tới đây, Trần Hi xoay nhà: "Hai đợi một lát, mở cửa."

Không thể chờ lâu hơn nữa.

Dứt lời, nàng nhanh chóng nhà.

"Này, ngươi phía nhà..."

Gió lớn tuyết lớn, là ban đêm, Hạ nhị ca sợ một nàng xảy chuyện gì, mở miệng gọi nàng, bảo nàng trở về, chỉ là lời còn xong, Trần Hi cũng chạy xa, chăm lo cho Tề đại phu, đành để nàng , may mà Minh Nguyệt cũng theo nàng.

Trời đông giá rét, tuyết rơi lâu như , Lục gia xây dựa núi, đá lộn xộn, khó , kể còn chuyển đá kê chân leo tường trèo .

Xếp xong tảng đá, lúc trèo trong, dù Minh Nguyệt đỡ, Trần Hi vẫn vô ý ngã một cái.

Nàng cũng để ý, liền dậy tiếp tục trèo .

"Trần Hi?"

Hạ nhị ca lo lắng, lên tiếng hỏi.

Trần Hi từ tường trèo trong sân, trượt đống tuyết, ngã khá thê thảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-318.html.]

"Ai, , ."

Nàng đáp một tiếng với Hạ nhị ca ở ngoài cổng, đó lập tức vội vàng dậy mở cửa.

Vừa mới mở cửa, Trần Hi liền xoay chạy trong phòng.

"Gâu gâu gâu!"

Tiểu Hắc Cẩu lớn lên ít, đang cách cửa nhà chính bên trong sủa lớn.

Bước chân Trần Hi dừng một chút.

nhạy bén nhận , Tiểu Hắc Cẩu hung dữ sủa nàng mà dường như sốt ruột.

Lo lắng chiến thắng sợ hãi, nàng dùng sức đẩy cửa nhà chính .

Tiểu Hắc Cẩu lập tức xoay chạy trong phòng, chạy đầu sủa với nàng: "Gâu gâu…"

Dự cảm trong lòng Trần Hi càng lúc đậm, lập tức nhà.

"Gâu gâu gâu!"

Tiểu Hắc Cẩu chạy quanh quẩn giường mà sủa.

Hạ nhị ca tới cửa động tĩnh, nghĩ đến lời , Trần Hi sợ chó, vội vàng mắng nó : "Tiểu Hắc, đừng kêu!"

Minh Nguyệt cũng nhanh chóng chạy tới, chắn giữa Trần Hi và tiểu Hắc Cẩu, cho tiểu Hắc Cẩu gần dọa đông gia.

Tiểu Hắc Cẩu sốt ruột chết, còn kêu nhưng Hạ nhị ca răn dạy, chỉ thể lo lắng bất an nức nở.

Trần Hi thắp đèn, tiến đến giường , sắc mặt Lục Thời Nghiễn tái nhợt, bất tỉnh từ lúc nào.

Mặc dù chuẩn tâm lý, nhưng trong lòng Trần Hi vẫn lộp bộp một tiếng.

Nhất là khi thăm dò một chút, trán nóng hổi.

"Tề đại phu! Tề đại phu mau tới cứu mạng!" Nàng đầu hướng về phía Tề đại phu mới nhà hô to.

Hạ nhị ca đang đỡ Tề đại phu nhà, thấy Trần Hi la lên, trong nháy mắt cũng luống cuống, đợi Hạ nhị ca mở miệng, Tề đại phu liền bước nhanh tới.

Đầu tiên là kiểm tra một phen, ngay đó liền chỉ huy Hạ nhị ca giúp vén chăn cởi quần áo chuẩn châm cứu.

"Trần Hi, ngươi đốt bếp lò hoặc chậu than ." Hạ nhị ca vén chăn, nhớ cái gì đó, với Trần Hi đang cầm đèn.

Loading...