Trần Hi hồn, lắc đầu với Thập Bát Nương.
"Ngươi nghĩ ngươi thể lừa ai?" Thập Bát Nương nhíu mày, lo lắng nàng.
Trần Hi: "...?"
Những khác đều bận rộn, chỉ hai chuyện, nhưng Thập Bát Nương vẫn đè thấp giọng : "Ngươi và Lục Thời Nghiễn xảy chuyện gì, đột nhiên trở nên xa lạ như ?"
Trần Hi cảm thấy một nỗi buồn lẫn lộn nên lời, theo phản xạ phủ nhận: "Không gì , chẳng vẫn bình thường , ha ha..."
Thập Bát Nương gì, chỉ ánh mắt của nàng.
Nhìn một lát, Trần Hi nổi nữa.
Lông mày Thập Bát Nương động động, lo lắng bộc lộ trong lời : "Rốt cuộc ?"
Trần Hi việc thể với ai, cha Trần và Trần thì chắc chắn thể , bọn họ cũng hiểu tâm tình của nàng, chủ yếu nàng cũng sợ cha Trần và Trần phát hiện cái gì đó, bọn họ lớn tuổi thể đả kích nữa.
Những khác thì càng cần .
Thập Bát Nương là bạn đầu tiên và nhất của nàng ở thế giới , sự đồng cảm mạnh mẽ, thể hiểu nàng.
Kể từ khi Lục Thời Nghiễn đến, nàng nhận tình cảm của , lập tức quyết định và lựa chọn, nàng thật sự ngủ yên, luôn nghĩ đến.
Quá tra tấn .
Không tìm để , nàng sẽ phát điên mất.
Nàng xung quanh một chút, lúc đều bận rộn, ai chú ý nàng và Thập Bát Nương, ngay cả Minh Nguyệt cũng đang rửa rau ở bếp .
"Ta phát hiện, điều ngươi đây thể là thật." Nàng hạ giọng .
quá hàm súc, chỉ cụ thể, Thập Bát Nương hiểu: "Ta gì cơ?"
Giọng Trần Hi thấp hơn vài phần: "Ngươi Lục Thời Nghiễn thích ."
Thập Bát Nương mở to hai mắt Trần Hi, nhất thời gì, nhưng vẻ mặt kinh ngạc trả lời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-307.html.]
Trần Hi nhỏ giọng : Lúc đó với ngươi là , ngươi hiểu lầm , nhưng ... Dù thì cũng phát hiện ngươi đúng."
Thập Bát Nương chỉ kinh ngạc một lát, nàng nhanh liền tỉnh táo - - từ nhỏ đến lớn sóng to gió lớn gì nàng cũng trải qua ít, chuyện thực sự tình là gì.
Nàng chỉ kinh ngạc vì Trần Hi phát hiện , nhưng phát hiện phản ứng như , chứng tỏ nàng thật sự thích Lục Thời Nghiễn.
"Cho nên, ngươi cố ý lạnh nhạt ?" iên quan đến tình cảm, Thập Bát Nương hạ giọng, gọi thẳng tên Lục Thời Nghiễn, sợ khác thấy, ảnh hưởng đến danh tiếng của Trần Hi.
"Không cố tình lạnh nhạt." Trần Hi nhíu mày khổ sở: "Chỉ là cho tín hiệu sai, khiến hiểu lầm cũng ý với , ngươi hiểu ý chứ?"
Sắc mặt Thập Bát Nương cũng ngưng trọng, nàng gật gật đầu: "Ta hiểu."
Nếu thích thì giữ cách, để đối phương hiểu lầm.
Nếu đối phương càng lún càng sâu, càng khó giải quyết.
Chỉ là...
Thập Bát Nương thở dài ở trong lòng.
Nàng Lục Thời Nghiễn lúc nãy, quả thật trông buồn bã và khổ sở.
Lục Thời Nghiễn thông minh như , nhất định là nhận thái độ của Trần Hi, cho nên mới khổ sở như nhỉ?
chuyện tình cảm , thể cưỡng cầu .
" sợ nghĩ quẩn." Trần Hi khổ sở : "Hắn bướng bỉnh ngươi mà, bệnh còn khỏi hẳn, nếu vì thế mà ngã bệnh thì..."
Thập Bát Nương cũng thể hiểu sự lo lắng và rối rắm của Trần Hi.
Chỉ là việc , nàng quả thật tiện nhúng tay.
"Có Lâm ca nhi sắp nghỉ ?" Trần Hi do dự mở miệng.
Thập Bát Nương gật đầu: "Năm ngày nữa, sẽ nghỉ ngơi ba ngày."
Trần Hi: "Có thể phiền Lâm ca nhi, khuyên bảo một chút ?"
Thập Bát Nương cảm thấy khó xử chính là chỗ , nàng thở dài: "Vậy cũng xem ."