Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 301

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:29:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong hắn ta lại cảm thấy khó tin: "Ngươi thực sự chỉ muốn giá này? Giờ giá trị của ngươi đã khác trước, ít nhất cũng gấp mười lần."

Lục Thời Nghiễn: "Cứ như vậy đi."

Phó chưởng quỹ đành phải gật đầu: "Được rồi."

Khuyên không nổi hắn thì có biện pháp gì?

Lục Thời Nghiễn chỗ nào cũng tốt, chỉ là khí chất thư sinh quá nặng.

Tuy nhiên, ở một số phương diện, điều này cũng là ưu điểm.

Hắn ta chính là nhìn trúng điểm ấy của hắn, mới nguyện ý thổ lộ tình cảm với hắn, như thế nên cũng không muốn thuyết phục thêm nữa.

Lục Thời Nghiễn từ hiệu sách đi ra, đi về phía ngõ Lục Đạo.

Minh Nguyệt vì sợ bản thảo đã thỏa thuận không vừa ý hoặc có sự cố gì, nên thừa lúc ít người, tiếp tục ra ngoài tìm kiếm trong các tiệm sách, đúng lúc khi nàng ấy từ một tiệm sách bước ra, nhìn thấy Lục Thời Nghiễn bước ra từ thư quán nhà họ Phó, ngạc nhiên thốt lên một tiếng.

Lục tiểu ca lại đi đưa bút trúc?

Chẳng phải đã lâu rồi không giao sao?

Nghĩ như vậy, nàng ấy vào hiệu sách xem xét.

Vừa đi vào còn chưa nhìn thấy bút trúc, chợt nghe Phó chưởng quỹ gọi nàng: "Ơ, ngươi tới thật đúng lúc, bản thảo sơ thảo của Sơn Cư đạo nhân đại sư vừa mới đưa tới, ta đang muốn tìm một người làm chân chạy đi truyền lời cho đông gia nhà ngươi, thật trùng hợp, nếu ngươi đã tới thì đúng là tiện quá, ngươi muốn mang về cho đông gia nhà ngươi, hay là ngươi về trước nói với đông gia của ngươi một tiếng?"

Minh Nguyệt mừng rỡ: "Ta cầm về cho đông gia xem đi, đông gia đã chờ đợi thật nhiều ngày rồi!"

Phó chưởng quỹ cười nói: "Được."

Nói xong liền đem một xấp sơ thảo đưa cho nàng ấy, sau đó dặn dò nàng ấy bảo quản cẩn thận, thấy nàng ấy cũng không có vội vã đi mà lại nhìn chung quanh ở trong tiệm.

"Ngươi muốn tìm sách gì sao?" Phó chưởng quỹ nói: " Nói với ta xem ngươi muốn tìm cái gì, ta tìm cho ngươi."

Minh Nguyệt lắc đầu: "Không tìm sách, tìm bút trúc, không có bút trúc sao?"

Vừa rồi, Lục tiểu ca thực sự từ thư quán bước ra, nàng ấy nhìn rất rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-301.html.]

Phó chưởng quỹ nở nụ cười: "Không có, lần trước sau khi bán hết thì vị kia liền không làm nữa, không bán, đông gia nhà ngươi cần sao?"

Minh Nguyệt lắc đầu: "Tạm thời không cần, ta mang về cho đông gia xem."

Nói xong, nàng ấy liền quay người rời khỏi thư quán.

Phó chưởng quỹ cười một tiếng: "Không cần mà còn tìm lâu như vậy?"

Vừa cười vừa lắc đầu.

Minh Nguyệt ôm xấp sơ thảo chạy vài bước, đột nhiên phản ứng lại cái gì đó.

Lục ca nhi cũng không phải đi tiệm sách đưa bút trúc, vậy hắn đi tiệm sách làm gì?

Tầm mắt rơi vào xấp sơ thảo trong ngực, Minh Nguyệt ngơ ngác chớp chớp mắt.

Nàng ấy cứ nghĩ như vậy cả một đường, đến khi gần về đến tiệm, lại nghĩ Lục ca là người đọc sách, đi thư quán là chuyện bình thường, vừa rồi chắc là đi tìm sách.

Nghiêm đại ca ngày thường cũng hay trở về tiệm sách tìm một ít sách đọc, Nghiêm tiểu muội và Nghiêm tiểu đệ cũng có đi qua đó, đều nói với nàng ấy rất nhiều lần.

Minh Nguyệt liền không nghĩ tới việc này nữa, chỉ vui vẻ ôm sơ thảo trở về cửa hàng - - sơ thảo đã nhận được sớm như vậy nếu đông gia biết thì chắc chắn sẽ rất vui vẻ.

Kết quả vừa vào cửa hàng, còn chưa mở miệng đã thấy Lục ca nhi đang nói chuyện với đông gia.

Nàng ấy liền không mở miệng.

Trần Hi nhìn thấy Minh Nguyệt ôm một chồng sách trở về, chỉ coi như nàng ấy lại đi tìm bản thảo.

"Ngồi bên kia đi." nàng nói với Lục Thời Nghiễn: "Ta pha bình trà."

Lục Thời Nghiễn lấy từ trong tay áo ra một cây bút trúc đưa cho nàng.

Trần Hi nhìn thoáng qua, trên bút trúc điêu khắc hoa sơn trà, còn tô màu, trông vô cùng tinh xảo.

Nàng sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Lục Thời Nghiễn.

Nàng không nhận.

Cũng cảm thấy không nên nhận.

"Lần trước đến đây." Lục Thời Nghiễn nói: "Ngươi nói thích dùng loại bút trúc này, ta đặc biệt làm một cây cho ngươi."

Loading...