Bây giờ nàng thật sự hiểu, rốt cuộc Trần Hi khó xử ở chỗ nào.
Nàng quan tâm Lục Thời Nghiễn.
Lục Thời Nghiễn cũng quan tâm nàng.
Dù Trần thúc và Trần thẩm đồng ý hôn sự, nhưng cũng là hiểu lý lẽ cho nên luôn cách giải quyết, Trần Hi thông minh như , chút chuyện nàng cũng giải quyết ?
Trong lòng Thập Bát Nương một chỗ nghi ngờ, nhưng cũng nghĩ quá đơn giản, mệnh lệnh của cha , lời của bà mối đôi khi cũng khó .
Có thể là bởi vì cha của nàng qua đời khi nàng còn nhỏ cho nên nàng cũng hiểu cách ở chung với cha là như thế nào.
Thấy Trần Hi khó thành cái dạng , hơn nửa đêm còn trèo tường, Thập Bát Nương đau lòng cho nàng, nàng cầm tay nàng: "Nếu ngươi tin , khó khăn gì thể với , sẽ cố gắng giúp ngươi."
Nói xong, nàng : "Chúng là bằng hữu, ?"
Trần Hi ý nhận Thập Bát Nương hiểu lầm gì đó, nàng lắc đầu: "Cũng gì."
Ít nhất bây giờ cũng còn gì nữa.
Lục Thời Nghiễn bên bây giờ cũng hết , Lục Thời Nghiễn còn tiếp nhận sự chăm sóc của nàng đối với , ngoại trừ con ch.ó nhà họ Lục , bây giờ thể chuyện nàng đều hài lòng như ý.
"Cám ơn ngươi." Nàng hướng Thập Bát Nương : "Chẳng qua là đều qua , nhắc tới cũng ."
Quá khứ?
Thập Bát Nương mở to hai mắt.
Trần Hi đang gì ?
Không nàng và Lục Thời Nghiễn thích , nàng qua là ý gì?
Hai bọn họ chia tay ?
Nghĩ tới đây, ánh mắt Thập Bát Nương mở to một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-278.html.]
Nàng chút khiếp sợ, chút sốt ruột, trực tiếp lên: "Trần Hi, ngươi thể dễ dàng từ bỏ !"
Hai họ quan tâm bao nhiêu, nàng là ngoài cũng thấy rõ ràng.
Nếu hai bởi vì một ít nguyên nhân bên ngoài, tình mà thành quyến thuộc, nàng thật sự đau lòng.
Hai đều như , cho dù thật sự khó khăn thì cùng vượt qua một chút, cuối cùng cũng sẽ thấy ánh trăng sáng ngời!
Chẳng lẽ là Trần thúc và Trần thẩm, mặt ngoài gì, đợi khi cửa đóng then cài liền ép buộc Trần Hi?
Nghĩ đến khả năng khiến Thập Bát Nương càng sốt ruột.
"Ngươi, ngươi thật sự đừng từ bỏ!" Nàng cũng khuyên cho , chỉ thể lặp câu : "Nếu , ngươi nhất định sẽ hối hận."
Dễ cầu bảo vật vô giá, khó tình lang.
Trần Hi phản ứng của Thập Bát Nương và cả những lời của nàng cho bối rối.
Bỏ cuộc?
Nàng từ bỏ điều gì?
Nàng cái gì cũng mà, Thập Bát Nương rốt cuộc tự bổ não cái gì?
Nhìn Thập Bát Nương sốt ruột yên, Trần Hi càng chắc chắn rằng Thập Bát Nương hiểu lầm gì đó, còn tự tưởng tượng nhiều tình tiết.
"Ngươi... rốt cuộc đang cái gì?" Trần Hi suy nghĩ nửa ngày, cũng hiểu Thập Bát Nương rốt cuộc bổ não cái gì, tại khiến nàng lo lắng như .
Thập Bát Nương thật sự qua , trong lòng đầy suy nghĩ, Trần Hi luôn chăm sóc nàng , giúp đỡ nàng , nàng nhất định hết sức giúp Trần Hi.
Lúc Trần Hi hỏi nàng , nàng còn đang tới, nhíu mày suy tư.
"Ta nhất định thể nghĩ cách giúp ngươi..." Nàng tự tin .
Trần Hi: "...?"
Nàng giữ chặt Thập Bát Nương còn đang tới lui: "Ngươi chờ một lát, ngươi rốt cuộc đang cái gì? Ta buông tha cái gì? Tại hiểu gì hết ?"
Sắc mặt Thập Bát Nương khẽ biến, nhưng chú ý tới cha Trần và Trần đang bận rộn bên trong cửa hàng, nàng suy đoán Trần Hi thể là dám những chuyện ở mặt cha , liền nuốt những lời định : "Nhân tiện, mới điều chế loại Tuyết Mị Nương nhân, chút chắc chắn, ngươi giúp xem ?"