Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 271

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:26:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Hi thoải mái nằm trong chăn: "Tùy tiện nấu một chút là được, trưa ăn ngon sau."

Hôm nay hẳn là có thỏ hoặc gà rừng, buổi trưa làm nấm hầm gà rừng, măng trúc xào thịt thỏ, nghĩ như vậy, Trần Hi nhịn không được nuốt nước miếng.

Trong khoảng thời gian này, cửa hàng quá bận rộn, nàng cũng chưa được thưởng thức đồ ăn ngon, về quán phải làm chút món ngon cho mọi người — cũng là tự thưởng cho mình.

Xem như là tổ chức thêm tiệc mừng công đi.

Trong khoảng thời gian dọn quán ra này, Trần Hi đã dưỡng thành thói quen dậy sớm, hôm nay mặc dù không cần dậy sớm như vậy, nhưng đến lúc tỉnh dậy, cũng không thể ngủ tiếp.

Nàng lại nằm một lát, sau đó lại dứt khoát đứng lên -- hôm nay là một ngày nhiều việc, dậy sớm tính toán một chút, xong xuôi còn nhanh chóng trở về cửa hàng.

"Đông gia sao lại dậy?" Minh Nguyệt đang nấu cháo, nhìn thấy Trần Hi, có chút kinh ngạc: "Sao không ngủ thêm một lát, còn sớm mà."

Trần Hi nhìn ra bên ngoài, đen sì, trời còn chưa sáng.

"Không ngủ được." Nàng lại gần sưởi ấm: "Dậy sớm một chút làm xong việc, cũng có thể về sớm một chút."

Hôm nay Lâm thẩm hỗ trợ ở trong cửa hàng, cha mẹ Trần cũng mới thuê hai phụ nhân làm trợ thủ, nhưng tóm lại nàng cũng có chút không yên lòng.

Minh Nguyệt dịch sang bên cạnh nhường ra một ít vị trí cho nàng.

Trần Hi vén nắp nồi lên nhìn thoáng qua: "Nấu rất nhiều, lát nữa nấu xong, múc một ít ra đưa cho Hạ nhị ca, cũng đỡ cho Hạ nhị ca tự nấu cơm.

Minh Nguyệt gật đầu: "Ừ."

"Bánh cũng mang nhiều một chút." Trần Hi lại nói.

Minh Nguyệt tiếp tục gật đầu: "Ta sẽ thêm chút bột mì."

Trần Hi đem bột mì tới, thuận tay thêm mì lại thêm nước, trộn đều bột mì, nói: "Lát nữa mang một phần đến đầu làng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-271.html.]

Minh Nguyệt đây là lần đầu tiên đi theo đến thôn Bình Sơn, cũng không biết đầu thôn là nhà ai, không đợi nàng hỏi, Trần Hi liền nói: "Lục tiểu ca, ngươi biết không?"

"Biết." Minh Nguyệt gật đầu.

Trần Hi nói: "Hôm qua vào thôn nhà đầu tiên chính là nhà hắn, lát nữa làm xong, ngươi đi đưa cho hắn một chút."

Tuy rằng lão Ngưu thẩm đã bắt gặp, nàng cũng không cần lén lút lút nữa, nhưng để nàng đĩnh đạc đưa cơm cho Lục Thời Nghiễn như vậy, nàng thật đúng là có chút ngượng ngùng.

Hơn nữa, vào đêm qua, Lục Thời Nghiễn còn hiểu lầm một ít chuyện, không bằng tránh đi thì tốt hơn, vừa lúc Minh Nguyệt cùng nàng trở về, để Minh Nguyệt đi là được rồi.

Lục Thời Nghiễn nghe tiếng gõ cửa, mở cửa ra thì thấy Minh Nguyệt xách hộp thức ăn, theo bản năng nhìn về phía cuối đường.

Chỉ có mình Minh Nguyệt, Trần Hi không tới.

"Đông gia bảo ta đưa tới." Minh Nguyệt hiện tại lá gan đã lớn hơn, nhưng Lục Thời Nghiễn thường mặt lạnh không biểu cảm, nàng ấy có chút sợ, lại thêm nàng ấy chưa nói chuyện với hắn bao giờ: "Ở dưới cùng có bát trứng hấp, Đông gia bảo phải ăn khi còn nóng."

Lục Thời Nghiễn nhận lấy hộp thức ăn: "Đa tạ."

Minh Nguyệt không dám nhìn hắn, chờ hắn nhận lấy hộp thức ăn, liền xoay người rời đi.

Lục Thời Nghiễn cầm hộp thức ăn đứng ở cửa một lát, không nhịn được mà nhìn về hướng Minh Nguyệt rời đi.

Minh Nguyệt chạy thật nhanh, rất nhanh đã không còn bóng dáng, Lục Thời Nghiễn nhíu mày, cuối cùng khe khẽ thở dài.

Hắn biết sẽ như vậy mà.

Nàng có lẽ, sau này sẽ không tự mình đến nữa.

Đúng lúc lão Ngưu thẩm muốn ra cửa đến Hạ gia, nhìn thấy Lục Thời Nghiễn xách hộp thức ăn đứng ở cửa, vừa rồi bà nhìn thấy một cô nương đi qua cửa, chính là cô nương mà Trần Hi mang về.

Nghe nói là, Trần Hi mua, cũng là một người đáng thương.

"Trần Hi đưa đến phải không." Bà ấy cười nói: "Ta đã nói Trần Hi là người tốt bụng, vừa lúc ngươi cũng không cần nấu cơm, mau trở về ăn cơm đi, lát nữa nguội rồi, sẽ phụ lòng tốt của Trần Hi."

Vừa rồi Minh Nguyệt đưa cơm tới, Lục Thời Nghiễn ngược lại không cảm thấy có cái gì, nhưng bị lão Ngưu thẩm cười tủm tỉm thúc giục như vậy, da mặt hắn thoáng căng thẳng.

Loading...