Lão Ngưu thẩm hiểu rốt cuộc Trần Hi gì, nhưng nàng lý, liền gật đầu phụ họa : " , đúng , đúng ."
Trần Hi cảm thấy yên tâm, tiếp tục : ", thẩm cũng , hôn sự của hai nhà chúng hủy bỏ, mặt mũi mỏng tiện ban ngày đến nhà cảm ơn, nên mới nghĩ đến lúc trời tối, qua đây cảm ơn Lục ca nhi rộng lượng."
Lão Ngưu thẩm nguyên lai là chuyện như , trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, : "Lục ca nhi là bình thường ít mặt lạnh, nhưng là thật thà!"
Thường xuyên giúp đỡ cháu trai lớn của bà !
"Phải." Trần Hi cũng tiếp, tiếp tục : " thẩm cũng , Lục ca nhi là một sách, khí tiết, cần quà cảm ơn của , hai chúng liền tranh chấp, lâu về thôn, nhà nuôi chó, tranh cãi lên, chó sủa, hoảng sợ đến mức thiếu chút nữa đ.â.m thủng cửa Lục gia, cũng quấy rầy giấc ngủ của thẩm ."
"Không quan trọng quan trọng." Lão Ngưu thẩm thầm nghĩ, hóa là chuyện như , bà khi tiếng thét chói tai tiếng cãi vã, ngờ là do Lục tiểu tử và Trần Hi tranh chấp vấn đề tạ lễ, nghĩ như bà liền với Lục Thời Nghiễn: "Lục tiểu tử , ngươi cứ nhận , Trần Hi cũng là thật tâm thật ý cảm ơn ngươi, chuyện đó, chính ngươi , qua thì cho qua, nhắc nữa, dù cũng cùng một làng, giúp đỡ lẫn , Trần Hi cảm ơn ngươi, cũng là nàng thật lòng nhớ ơn, nhận , để nàng áy náy."
Lục Thời Nghiễn im lặng từ đầu đến cuối: "..."
Hắn nàng giỏi ăn .
Từng xem nàng bày hàng buôn bán, đó còn lén thành một để nàng bận rộn trong cửa hàng, nàng là khéo léo, nhưng ngờ, nàng giỏi ăn như .
Chỉ vài lời, giải thích rõ ràng chuyện, đầu đuôi, lôi cả lão Ngưu thẩm , khiêm tốn lễ độ, còn dấu vết mà đội cho lão Ngưu thẩm một cái mũ cao , thành công đổi suy nghĩ của lão Ngưu thẩm, cho thấy tin phục và thoải mái.
Lục Thời Nghiễn đột nhiên cảm thấy, hiểu của về nàng vẫn còn đủ.
Trên nàng, còn nhiều điều mà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-266.html.]
Ví dụ như, hôm nay, cũng nàng sợ chó.
Vừa , cũng , đầu óc của nàng nhanh nhạy như .
Hơn nữa...
Hôm nay nàng đến là bởi vì từ lão Ngưu thẩm mới rằng từng nàng chuyện mặt hàng xóm láng giềng, cho nên mới quyết định đến thăm ?
Nếu như lão Ngưu thẩm, nàng hôm nay cũng sẽ đến thăm ?
Nghĩ tới đây, Lục Thời Nghiễn bất giác nhếch môi.
"Lục ca nhi?" Lão Ngưu thẩm đợi một lát, đợi Lục Thời Nghiễn trả lời, liền gọi một tiếng: "Trần Hi cũng là thành tâm thành ý, ngươi cũng đừng tranh cãi với nàng nữa, nhận , miễn cho trong lòng nàng cảm thấy áy náy, hiện tại nàng ăn lớn, cũng thèm để ý điểm , nhận nhận ..."
Lục Thời Nghiễn thu hồi tầm mắt, nhàn nhạt ừ một tiếng.
Lão Ngưu thẩm cảm thấy là khuyên nhủ Lục Thời Nghiễn, vội vàng với Trần Hi: "Được , Lục tiểu tử đồng ý, ngươi cũng đừng nóng giận, hai ngươi cũng đừng tranh cãi nữa, hơn nửa đêm về nhà ngủ ."
Trần Hi dở dở , nhưng cũng chỉ thể cảm ơn lão Ngưu thẩm: "Cám ơn thẩm, thẩm cũng ngủ sớm một chút , sáng sớm ngày mai sẽ lên núi bận rộn, mau về phòng , cũng về nhà đây."
"Ai!" Lão Ngưu thẩm lên tiếng, cảm thấy hai thể còn chuyện , liền thức thời đóng cửa .
Sau khi đóng cửa còn dặn dò một câu: "Hai đứa đều là những đứa trẻ ngoan, đừng cãi nữa."
Trần Hi: "... Được."
Lão Ngưu thẩm cho rằng bọn họ vì chuyện lời cảm ơn mà cãi ?