Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 235

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:01:31
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng cảm thấy tò mò cho nên cũng thuận thế thoáng qua cửa.

Vừa thấy Trần Hi đang bận rộn cửa.

Trần Hi tươi , chuyện dễ , dáng dấp cũng thanh tú, rộ lên hai mắt cong cong, đáng yêu, cũng khác ưa thích.

Nói thật, nếu là nàng đường, Trần Hi chào hỏi như , cũng sẽ nhịn tiệm xem thử.

Tựa như một mặt trời nhỏ tràn ngập sức sống.

Thập Bát Nương đặc biệt khâm phục điểm của Trần Hi, giống như khó khăn gì ở mặt nàng đều là hổ giấy, vượt qua .

Nàng một lát, khi gói điểm tâm cho khách, Lục Thời Nghiễn.

Hắn vẫn đang Trần Hi.

Khóe miệng Thập Bát Nương khẽ nhếch lên.

Khi tầm mắt Lục Thời Nghiễn , đối diện chính là ánh mắt ý vị thâm trường của Thập Bát Nương.

Sắc mặt đổi, chỉ trong ánh mắt đầy ẩn ý trêu chọc của Thập Bát Nương, thu ánh , tiếp tục yên, giống như thể lúc nãy chuyện gì xảy .

Thập Bát Nương lòng nhắc nhở Trần Hi một chút, nhưng bất đắc dĩ là khách nhân thật sự quá nhiều, Trần Hi một mực ở bên ngoài, nàng cũng rảnh rỗi, đành tạm gác , chờ lúc rảnh rỗi sẽ tìm cơ hội với Trần Hi - nghĩ rằng Trần Hi chắc chắn sẽ vui! Dù nàngcũng quan tâm đến Lục Thời Nghiễn!

Trần Hi bận rộn trong đám đông, thầm cảm thấy may mắn, may mà chuẩn , Minh Nguyệt và Lâm thẩm giúp đỡ, tuy bận rộn nhưng vẫn trật tự, xảy sự cố gì.

Làm ăn phát đạt đến nỗi chưởng quỹ cùng tiểu nhị của mấy cửa hàng bên cạnh đều nhịn liên tiếp xem xét, tình trạng kéo dài đến giờ Ngọ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-235.html.]

Đến thời gian nên chuẩn cơm trưa, thêm náo nhiệt qua, khách ở tiệm điểm tâm "Thập Bát Vị" cũng ít dần.

"Ngồi nghỉ chút ." Trần Hi kéo ghế đến, một cái và đưa cho Thập Bát Nương một cái khác: "Người thật đúng là đông quá." Không hổ là nữ chính, hào quang nhân vật chính đúng là chê , mở một cửa hàng điểm tâm nho nhỏ thôi mà cũng thể náo nhiệt như , thật khiến ngưỡng mộ.

ngưỡng mộ cũng chẳng , ai bảo nàng kỹ năng bánh ngọt tuyệt đỉnh, món nào cũng ngon chứ!

Thập Bát Nương cũng chút mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn phấn chấn, trong mắt tràn đầy niềm vui thể che giấu: "Hôm nay thật sự cảm ơn ngươi nhiều."

Nàng Trần Hi, thật lòng thật cảm kích.

Trần Hi khoát tay: "Khách khí như gì... Hả? Lục Thời Nghiễn ?"

Nàng quanh cửa hàng, ở "ghế lô" ban đầu biến mất.

Lúc ghế trống .

Lục Thời Nghiễn lúc nào? Sao nàng thấy? Đi ? Chẳng bệnh còn khỏi ? Hắn rốt cuộc chạy lung tung gì chứ!

Lòng Trần Hi thoáng cái cảm thấy khó chịu.

Tuy rằng lúc tiêu tiền thì nàng đau lòng, nhưng thấy Lục Thời Nghiễn yêu quý thể của mà chạy qua chạy như thế, nàng nhịn cảm giác tức giận .

Thập Bát Nương nàng một cái, : "Vừa lúc ngươi phía bưng bánh ngoài, ngoài, khi còn chào hỏi , yên tâm , việc gì, Lục ca nhi còn với rằng sẽ trở ngay, chỉ phía một lát thôi."

Nghe chào Thập Bát Nương, Trần Hi mới yên tâm , ừ một tiếng, giả vờ vô tình hỏi: "Ra phía gì chứ?"

Thập Bát Nương dài : "Vậy cũng , chờ Lục ca nhi trở về, ngươi hỏi ."

Nhắc tới liền khiến Trần Hi tức giận, hỏi thì sẽ , những mà còn hỏi ngược nàng, nào cũng hỏi trúng phóc.

"Để hãy ." Trước mặt Thập Bát Nương cùng Hạ nhị ca và Lâm thẩm, Trần Hi trả lời mơ hồ, tránh để lộ điều gì: "Hắn gì thì ."

Loading...