Minh Nguyệt đỏ mặt đứng ở một bên: "Ta, ta mỗi ngày ăn một chén là được rồi."
Trần Hi: "Ăn một chén thì làm được gì, cửa hàng ngày nào cũng bận rộn."
"Không ảnh hưởng đến công việc đâu." Nàng ấy nói.
Trần Hi lấy một bát thịt gà kho đầy đặn đưa cho nàng: "Ăn không no thì không có sức, làm sao mà không ảnh hưởng, khách tới mà thấy uể oải thì cũng không được, ảnh hưởng tới việc buôn bán..."
Nói xong nàng cười với nàng ấy, rồi đưa thêm một cái bánh bao: "Mau ăn đi, ăn nhiều một chút."
Minh Nguyệt lúc này mới đỏ mắt bưng bát cơm ra ngoài ăn.
Đi một vòng quanh phố chợ, Trần Hi tạm thời dừng ý định thuê người mua bán, chuẩn bị từ từ tìm kiếm.
Buổi chiều nàng dọn dẹp một số công việc cuối cùng trong tiệm, rồi đi giúp Thập Bát nương chọn mua vật dụng, khi trời gần tối, Thập Bát nương và Hạ Nhị ca phải về nhà.
"Ngày mai mang đồ tới nhé." Trần Hi nói: "Đến tối thì ở lại, không cần phải đi đi về về hàng ngày nữa."
Thập Bát Nương cũng tính toán như vậy: "Ừ, ngày mai bảo Lâm bá mẫu đi cùng ta."
Hạ nhị ca thỉnh thoảng phải về thôn quản lý việc làm ống trúc và cả việc thu mua măng tre và nấm, nàng ấy ở một mình cũng không yên tâm, Lâm bá mẫu ở nhà một mình nàng ấy cũng không ổn, phòng phía sau còn nhiều, có thể ở cùng nhau, cũng tiện chăm sóc và giúp đỡ trong tiệm.
Hai cửa hàng đều đang bận rộn thu dọn, dọn dẹp suốt hai ngày, mọi người làm việc vất vả, tiệm của Thập Bát nương cuối cùng cũng sẵn sàng khai trương.
Sáng sớm hôm nay, trời còn chưa sáng, Trần Hi đã rời giường từ sớm.
Từ sau khi dọn vào ở phía sau cửa hàng, nàng chưa bao giờ dậy sớm như vậy.
Sau khi rời giường, nàng liền cùng Minh Nguyệt đi đến cửa hàng Thập Bát Nương.
Vừa tới một lát, cửa hàng mở cửa từ bên trong, Thập Bát Nương cùng Lâm bá mẫu vẻ mặt vui mừng từ bên trong đi ra, bảo các nàng mau đi vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-232.html.]
Khi bước vào, Trần Hi nhìn thấy tấm biển đỏ thêu chữ, cười nói: "Chúc mừng chúc mừng, Hạ lão bản khai trương đại cát!"
Thập Bát Nương bị nàng chọc cười: "Ngươi mau vào đi."
Trần Hi cười hì hì vào nhà, tiếp nhận bánh chúc mừng mà Lâm bá mẫu đưa tới ăn ngon lành, lại thuận tay đưa cho Minh Nguyệt một miếng.
Minh Nguyệt cũng nói vài câu cát tường, hai người ăn xong bánh chúc mừng liền bắt đầu giúp đỡ dọn dẹp.
Hôm nay khai trương, khai trương có hoạt động khuyến mãi, thường ngày bánh của Thập Bát nương đã rất được ưa chuộng, hôm nay cơ hồ bán nửa giá, chắc chắn sẽ rất đông khách, vì vậy từ sáng hôm qua Thập Bát Nương đã bắt đầu chuẩn bị cho việc khai trương hôm nay, từng giỏ từng giỏ điểm tâm được vận chuyển từ phía sau đến mặt trước.
"... Hôm nay khi nào Hạ nhị ca đến?" Trần Hi hỏi.
Trời sắp sáng rồi.
"Đến, chắc chắn sẽ đến!" Thập Bát Nương một bên bày điểm tâm, một bên cũng không ngẩng đầu: "Đã hẹn trước rồi, chắc cũng sắp đến."
Vừa nói xong, người đã tới.
Hạ nhị ca một thân phong trần mệt mỏi, lúc đi vào, trên mặt đều mang theo nụ cười: "Bắt kịp rồi!"
Thập Bát Nương cũng không ngẩng đầu: "Mau tới hỗ trợ!"
Hạ nhị ca lên tiếng, liền nhanh chóng đi rửa tay, đến hỗ trợ.
Trần Hi đang muốn trêu ghẹo Hạ nhị ca một tiếng, có phải đã quên hôm nay cửa hàng khai trương, rồi ngủ ngủ quên hay không.
Nhưng vừa ngước mắt thì nhìn thấy Lục Thời Nghiễn đi vào cửa hàng.
Nụ cười trên môi nàng chợt khựng lại.
Lục Thời Nghiễn nhìn nàng một cái, hơi dừng lại, bất động thanh sắc nhìn về phía Thập Bát Nương: "Thập Bát Nương, chúc mừng khai trương."
Nói xong, lấy ra bức bình Thúy Trúc báo tin vui mà hắn đã chuẩn bị.
Thấy Lục Thời Nghiễn cũng tới, còn mang theo lễ vật, Thập Bát Nương vội nhận lấy, cười nói: "Đa tạ đa tạ, còn mang theo lễ vật làm gì, thật sự là kinh hỉ, hôm nay khai trương sợ là chiêu đãi không chu toàn, Lục ca nhi ngàn vạn lần thứ lỗi, mau vào ngồi đi."