Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng nhưng Hạ gia ở thôn Bình Sơn đã sáng đèn.
Ống trúc và nấm do hàng xóm mang đến hôm qua Hạ nhị ca đã chuẩn bị xong, sáng nay chủ yếu giúp muội muội làm điểm tâm và chuẩn bị mang gà rừng, thỏ rừng còn sống lên xe.
Đợi đến khi tất cả đã được sắp xếp thỏa đáng, chuẩn bị xuất phát thì đã là một canh giờ sau.
Vốn Hạ nhị ca định cứ hai ngày vào thành đưa hàng cho Trần Hi một lần, nhưng bởi vì hôm nay phải đi đặt cửa hàng, còn phải nhanh chóng thu dọn cửa hàng để sớm khai trương, liền tạm thời sửa lại kế hoạch.
Lúc đi qua nhà họ Lục, Hạ nhị ca vốn định gõ cửa, lại sợ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của Lục Thời Nghiễn - - hôm qua tiền pha thuốc, Hạ nhị ca nhớ rất rõ ràng, hắn ta cũng không muốn vì quấy rầy Lục Thời Nghiễn nghỉ ngơi mà tiền đó bị lãng phí.
Đi tới cửa lại vòng lại, đến nhà lão Ngưu thẩm đã sáng đèn, đặt điểm tâm cho Lục Thời Nghiễn ở nhà lão Ngưu thẩm, chờ trời sáng, phiền lão Ngưu thẩm đưa cho Lục Thời Nghiễn.
Tiểu Hắc Cẩu nghe thấy động tĩnh trước cửa nhà mình, sủa gâu gâu vài tiếng.
"Đừng sủa nữa." Thập Bát Nương gọi một tiếng, không lại làm mọi người thức dậy.
Tiểu Hắc Cẩu nghe ra thanh âm Thập Bát Nương l thì rên rỉ một tiếng, lại nằm vào ổ, cuộn đuôi, ngủ tiếp.
Nhưng Lục Thời Nghiễn ngủ không sâu nên đã tỉnh giấc.
Hắn nhìn thoáng qua sắc trời, đoán được là Hạ nhị ca và Thập Bát Nương ra khỏi thôn, liền không nhúc nhích, chờ tiếng bánh xe đi xa, hắn mới nhắm mắt lại ngủ lần nữa - - qua hai ngày, hắn lại xin đi nhờ xe của Hạ nhị ca vào thành một chuyến, có thuận đường ghé qua Trần Ký hay không, đến lúc đó sẽ xem tình huống thế nào.
Trần Hi mới vừa dựng sạp xong ở bên ngoài cửa hàng, Thập Bát Nương và Hạ nhị ca đã tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-225.html.]
"Ngươi cứ bận trước đi." Thập Bát Nương ngăn Trần Hi lại: "Ta đi ra phố trước, lát nữa trở về tìm ngươi sau, lúc này còn quá sớm."
Bên cửa hàng may vá sớm như vậy cũng không có ai.
Trần Hi đáp ứng một tiếng, Thập Bát Nương liền đeo giỏ đi - có một cửa hàng thật tốt, thời gian đi đi về về có thể làm thêm được nhiều điểm tâm, cũng có thể mở cửa đến tối, không cần phải vội vã về nhà, mưa cũng có thể kinh doanh như thường.
Trần Hi nói đúng.
Nàng ấy chính là bị tiền trói buộc tay chân.
Cửa hàng của Trần Hi đã được thiết kế lại rất tốt, đến lúc đó nàng ấy cũng tìm Trần Hi tham khảo, đưa ra chủ ý.
Vừa nghĩ đến việc mình sắp có cửa hàng, cả người Thập Bát Nương tràn đầy nhiệt tình.
Chờ Trần Hi bận rộn xong buổi sáng, Thập Bát Nương liền trở lại, thấy số lượng người không nhiều lắm, Trần Hi liền giao quán cho mẹ Trần, sau đó cùng Thập Bát Nương và Hạ nhị ca đi đến tiệm may bên cạnh.
Đừng nhìn Thập Bát Nương nhỏ tuổi, nhưng làm việc rất chững chạc, lại có Hạ nhị ca ở đây, chẳng mấy chốc tiệm đã được mua với giá một trăm lẻ năm lượng, sau đó lo giấy tờ thì Hạ nhị ca đi làm.
Trần Hi cùng Thập Bát Nương đo đạc kích thước trong tiệm, tính toán sửa chữa sao cho phù hợp làm tiệm điểm tâm.
Trên cơ sở hiểu biết về cửa hàng bánh ngọt, ý của Trần Hi là ở phía trước và ở giữa làm một bàn triển lãm bánh ngọt thuận tiện mang đi.
Thủy tinh quá đắt, cũng không dễ làm thành cái lồng thủy tinh, chỉ cần dùng nan trúc bện một cái lồng, chỉ cần đặt một hai miếng điểm tâm ở phía trước để trưng bày, khách nhân vào tiệm có nhu cầu gì chỉ cần liếc mắt một cái là biết ngay tiệm đang bán cái gì, lúc lấy chỉ cần vén nan trúc lên một cái, vừa thuận tiện lại rộng rãi.
Điểm tâm khác với đồ ăn bình thường, không cần vừa ra khỏi bếp, nóng hổi, phía sau làm một gian bếp, làm xong mang ra phía trước, cũng tiện, những gian phòng khác có thể dọn dẹp để ở, hoặc làm kho đều được.