Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:00:59
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy cha Trần đổi chủ ý, Trần Hi liền thương lượng với Trần, quyết định ngày mai khi thu xếp xong, sẽ xem thử, tiên là thuê xem .

Mua chỉ là dự định cuối cùng của nàng.

Trần Hi cũng nghĩ rằng đến từ hiện đại thì tuân theo nguyên tắc bình đẳng cho , nhập gia tùy tục, một nàng cũng đổi hiện trạng của bộ xã hội, dù thực sự đổi gì, tiên nàng sinh tồn , đầy đủ năng lực mới thể chuyện khác.

năng lực của nàng hạn, chuyện tự hiểu lấy đấy nàng vẫn .

Có thể tự bảo vệ chính là may mắn lắm .

Những thứ khác tạm thời trong phạm vi suy nghĩ của nàng.

Quyết định việc xong, một nhà thu dọn trong chốc lát, chạng vạng tối, mà Tam Hào giới thiệu cho nàng, Lâm Lang cũng giúp đỡ hỏi thăm kỹ càng, học sinh họ Nghiêm phụ trách việc nhận đơn và giao đơn cho huyện học Nghiêm Bân tìm tới cửa.

Trần Hi đưa mấy tờ thực đơn chuẩn sẵn cho Nghiêm Bân, với , tiền hàng thu đầy đủ khi đặt đơn, ít nhất gửi đến một ngày, ví dụ như cơm trưa ngày mai, trễ nhất là khi trời tối đưa tới, nếu thì nàng sẽ kịp chuẩn .

Nghĩ đến thời gian nghỉ trưa của các học sinh ngắn, thể chờ Nghiêm Bân tan học đến lấy mang về phân phát, việc giao hàng sẽ do cha Trần đảm nhận, trưa sẽ chạy một chuyến.

Chỉ cần giao cho Nghiêm Bân đúng giờ, cần lo lắng việc đó, mất nhiều thời gian, cũng phiền phức.

Lâm Lang , Nghiêm Bân gia cảnh bần hàn, ngày thường học còn khắp nơi công để kiếm tiền trợ cấp gia đình, cần cù cố gắng, sống nghiêm túc đều đáng tôn trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-223.html.]

Tiền công Trần Hi đưa cho đều tính theo mức cơ bản và trích phần trăm.

Các học sinh thời gian nghỉ, tự nhiên sẽ đơn hàng, những lúc như sẽ tiền công, nhưng chỉ cần một đặt đơn, Nghiêm Bân coi như một ngày, mỗi ngày là năm văn tiền công cơ bản, đó là tiền hoa hồng theo đơn.

Mức tiêu thụ mỗi mười văn, hoa hồng một văn, mười văn tính.

Nghiêm Bân đối với việc cảm thấy vô cùng hài lòng.

Không cần mỗi ngày đều chạy đôn chạy đáo, bận đến chân chạm đất, mà cũng kiếm bao nhiêu tiền, vốn cho rằng, một kinh doanh nhỏ như Trần lão bản, nhiều lắm cũng chỉ cho một chút phí chạy việc, nghĩ tới cư nhiên còn tiền công cơ bản.

Hắn chẳng qua là chỉ cần dành chút thời gian ngày đó, tổng hợp đơn đặt hàng của , thu tiền, tan học thì đưa tới, giữa trưa ngày hôm chờ ở bên ngoài huyện học, dựa theo hóa đơn để phân phát một chút là , cũng tốn nhiều công sức, chỉ mất chút thời gian, ngờ rằng Trần lão bản cư nhiên còn cho mỗi ngày năm đồng tiền công.

Việc thế , đến tay ?

Hắn rõ, việc kinh doanh của Trần lão bản vô cùng , cho dù hiện tại bán hàng rong ở huyện học bán gà bát bát nhiều hơn vài , nhưng nhiều vẫn nhận rằng món gà bát bát nhà Trần lão bản ngon hơn, mấy ngày nay luôn đang về chuyện Trần Ký tới, cơm trưa cũng tư vị gì.

Từ khi xác định chuyện , vẫn luôn chú ý, trong mắt tadù ngoài huyện học nhiều bán gà bát bát, việc kinh doanh của Trần lão bản cũng sẽ kém, như , một ngày cũng thể kiếm một hai mươi văn, nếu thuận lợi thể nhiều hơn.

Điều cho Nghiêm Bân vô cùng vui mừng.

Hắn thật ngờ sẽ kiếm nhiều như .

"Hoặc là." Trần Hi : "Ta cũng thể cho ngươi tiền công cố định, một ngày mười văn, đặt đơn nhiều ít đều là mười văn, chính ngươi chọn."

Loading...