Nàng thật đúng là, bận rộn đến mức ngay cả cơm cũng quên hỏi ăn .
Nàng trả lời một câu , liền phòng bếp.
Mì đều sẵn, nấu cũng nhanh.
Hạ nhị ca khẩu vị nặng, thích ăn cay, Trần Hi lập tức cho thêm một muỗng dầu ớt, ước chừng nấu một bát mì lớn.
Sau khi bưng , vị cay lập tức tràn ngập trong cửa hàng.
"Hạ nhị ca, ăn mì xong bận rộn tiếp!" Nàng đặt mì lên bàn, gọi một tiếng.
Hạ nhị ca lắp xong bức bình phong, lau tay bước đến.
Thấy chỉ một chén, đang mở miệng, Trần Hi bưng một chén từ phòng bếp .
Mì nước sạch, phía còn trứng chiên.
Hạ nhị ca cảm thấy Trần Hi thật là hào phóng.
"Ăn ." Trần Hi đặt mì mặt Lục Thời Nghiễn: "Chưa đói cũng ăn."
Tay Lục Thời Nghiễn đang uống , khẽ run lên.
Lúc ngẩng đầu lên, Trần Hi xoay phòng bếp.
Lục Thời Nghiễn bóng lưng nàng, ánh mắt tràn đầy phức tạp.
Như là ngàn vạn điều khó hiểu giải thích .
Khiến cho bát mì ăn cũng thấy ngon.
Trên đường khỏi thành về thôn, Hạ nhị ca với Thập Bát Nương trong thành đột nhiên nhiều quán bán gà bát bát, khi Thập Bát Nương giải thích nguyên do, đột nhiên cảm khái hiện tại nàng bán Thư Phù Lôi cùng Tuyết Mị Nương cũng đều là do công thức nấu ăn Trần Hi cho nàng , còn bảo nàng nên công khai, nàng ngừng khen Trần Hi thông minh ý tưởng.
Ý định ban đầu của Thập Bát Nương là khen Trần Hi mặt Lục Thời Nghiễn, hy vọng cũng vui vẻ theo.
lời rơi tai Lục Thời Nghiễn, ý tứ khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-218.html.]
Thư Phù Lôi cùng Tuyết Mị Nương, đều là công thức của Trần Hi, rõ ràng yêu thích như , nàng tự mà đưa cho Thập Bát Nương?
Tâm tình Lục Thời Nghiễn càng thêm yên.
Từ lúc khỏi Tế Thiện Đường, tâm trí cứ luôn xao động ngừng.
Lúc càng đến cực hạn.
Cho đến khi đến cửa thôn, cũng bình tĩnh .
Lão Ngưu thẩm động tĩnh từ trong sân chạy : "Nhị Lang, ngươi mau tới nhà , giúp xem hai cây trúc , quyết định ."
Hạ nhị ca vội xuống xe kiểm tra.
Thập Bát Nương ở xe chờ nhị ca, hôm nay xe lừa của Trần gia, còn xe bò của Lý gia, nàng một điều khiển hai chiếc xe.
Lục Thời Nghiễn vốn định về nhà, hai bước : "Thập Bát Nương, tiền phối thuốc hôm nay là Trần Hi bỏ đúng ."
Lần hỏi, vẫn còn nghi vấn.
Hôm nay là giọng khẳng định.
Dứt lời, đợi Thập Bát Nương mở miệng, : "Trước đây chi phí tìm thầy thuốc cũng là Trần Hi bỏ ."
Thập Bát Nương: "..."
Thập Bát Nương còn đang suy nghĩ về việc khi về nhà liền chuyện mua cửa hàng cùng nhị ca, sáng sớm ngày mai bọn họ thể thành sớm để mua , đó thể bắt đầu sửa soạn, cố gắng khai trương sớm nhất thể.
Chợt Lục Thời Nghiễn , nàng nhất thời kịp phản ứng, rõ ràng là sửng sốt một chút.
Lục Thời Nghiễn nàng , nghiêm túc : "Ta hết ."
Thập Bát Nương há miệng, giải thích để che giấu .
đối diện với ánh mắt bình tĩnh và thấu hiểu tất cả của Lục Thời Nghiễn, nàng nuốt lời trở .
Hai một hồi lâu, Thập Bát Nương mới thở dài, nhẹ nhàng : "Nàng cho , nhị ca cũng , ngươi, ngươi hãy coi như , ?"
Chỉ mà nàng cũng giấu , nàng cảm thấy chút áy náy đối với Trần Hi.
Trên mặt Lục Thời Nghiễn phản ứng gì, chỉ nhịp tim phản bội , chỉ là khi đối mặt với Thập Bát Nương, , là khi đối mặt với ngoài, quen với sự bình tĩnh trầm lặng.