Chỉ là mới đổ mưa, đất trong sân còn lầy lội, giày dính quá nhiều bùn, thêm chỗ nàng chọn để trèo tường là nơi trong lúc hoảng loạn vội vã lao tới, chỗ mượn lực, giày dính bùn trơn, khó khăn lắm mới nhảy lên bám đầu tường, hai chân dùng sức đạp một cái, lòng bàn chân trượt xuống, cả đổ sập tường, thất bại trong gang tấc.
Trần Hi từ bỏ ý định, lên tiếp tục đạp chân trèo tường, trượt xuống.
Lần , ngay cả tay cũng kịp nắm lấy đầu tường, cả trượt theo tường ngã xuống mặt đất.
Vừa lúc trèo tường , vì trượt chân nên nàng chống tay xuống đất, thương, giờ ngã, đau rát, càng đau hơn.
Trần Hi chỉ nhíu mày, ngay cả rên cũng rên một tiếng, cắn răng lên chuẩn thử nữa, khi đang cố gắng hết sức, chuẩn nhảy dựng lên - -
"Khụ, khụ khụ!"
Một tiếng ho khan rõ ràng truyền đến từ phía , cho Trần Hi đang cố gắng nhảy dựng lên, trèo lên đầu tường chạy trốn, cả cứng đờ.
Nàng nhúc nhích, càng dám đầu , chỉ đó suy nghĩ xem còn biện pháp nào thể phá vỡ cục diện .
Suy nghĩ một lúc, chỉ một loại khả năng -- độn thổ chi thuật.
Trừ khi nàng thể biến mất dấu vết, nếu thì…
A, , còn một khả năng nữa, chính là, Lục Thời Nghiễn ngất xỉu.
Như cũng thể phá vỡ cục diện mắt.
Chỉ điều, nàng thể biến mất ngay tại chỗ, Lục Thời Nghiễn cũng như ý nguyện của nàng mà ngất .
Không chỉ ngất , còn ho khan một tiếng.
"Khụ…"
Trần Hi: "..."
Quên chuyện đó .
Trần Hi nhắm mắt , chút tuyệt vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-188.html.]
Quả nhiên vận may của nàng kém cỏi vô cùng.
Hơn nửa đêm vụng trộm đến , chuyện , bắt tại chỗ coi như xong, còn thấy cảnh nàng trèo tường chạy trốn thất bại, ai xui xẻo hơn nàng.
Nàng hít sâu một , nhận mệnh xoay .
Lục Thời Nghiễn hành lang, đang lẳng lặng nàng.
Nàng xoay , tầm mắt hai liền lướt qua sân đen đối diện .
Đêm khuya ở thôn trang vốn tĩnh lặng, giờ phút , dường như ngay cả khí cũng đông cứng trong sự tĩnh mịch c.h.ế.t chóc.
Trần Hi gì, càng nghĩ nên giải thích như thế nào, liền định giả câm, chờ Lục Thời Nghiễn chiêu , nàng liền tùy cơ ứng biến, thấy chiêu phá chiêu.
Căn cứ ý nghĩ , Trần Hi càng ngậm chặt miệng, ở chân tường, lẳng lặng Lục Thời Nghiễn.
Lục Thời Nghiễn cũng lẳng lặng nàng.
Trên thực tế, tâm tình bình tĩnh hơn Trần Hi bao nhiêu.
Cho dù sớm xác định vẫn luôn là Trần Hi len lén tới nhà , mang đồ đến và từng chăm sóc suốt một đêm, giờ đây tận mắt chứng kiến, tâm trạng vẫn d.a.o động dữ dội.
Ban ngày, lên núi vốn là mượn cơ hội cùng Trần Hi chuyện, chỉ là thể tìm cơ hội.
Vốn nghĩ, trời đổ mưa đường dễ , nàng chắc sẽ trì hoãn vài ngày mới chuyển thành, liền dự định tìm cơ hội khác. khi xuống núi, nàng với Hạ Nhị ca rằng ngày mai nàng sẽ chuyển thành, kéo dài lâu, liền nảy ý định giả vờ ngất để dụ nàng tròng.
Chính kỳ thật thật cũng chắc chắn là việc giả ngất thể khiến Trần Hi sẽ tới len lén .
Hắn tự tin cũng tự luyến đến mức như , nhưng ngoại trừ phương pháp , tạm thời biện pháp nào khác khiến Trần Hi gật đầu thừa nhận.
Trước đây khi đối diện hỏi nàng, nàng đều nhất quyết thừa nhận.
Hắn hôm nay vốn cũng chỉ là ôm tâm tình thử xem.
Không nghĩ tới, Trần Hi thật sự tới.
Ngoài sự kinh ngạc, tâm tình Lục Thời Nghiễn còn chút phức tạp.
Nghe động tĩnh nàng trèo tường ngã xuống sân, tim lập tức thót lên.