Ngay khi nàng đang do dự, Lục Thời Nghiễn đang Hứa lão châm cứu rốt cục từ từ tỉnh .
"Lục ca nhi ngươi tỉnh ?" Thập Bát Nương vui vẻ nhất.
Nàng đầu với Trần Hi: "Lục ca nhi tỉnh !"
Hạ nhị ca nhịn liếc , cảm thấy quá quan tâm Lục Thời Nghiễn?
Mấy ngày hôm Lục Thời Nghiễn còn đến nhà hỏi , coi như là Lâm ca nhi nhắc nhở, còn đang ở chỗ , cần quan tâm như chứ?
Đợi lát nữa với mới .
, Hạ nhị ca phát hiện, nhà là vì để Trần Hi vui vẻ cho nên mới báo tin vui cho Trần Hi, đều hiểu lầm .
Hắn trì độn cái gì cũng , Hứa lão là một đầu tóc bạc, òn thể điều bất thường trong giọng của Thập Bát Nương.
Ông chỉ nhíu mày, cũng phản ứng gì khác.
Lục Thời Nghiễn đầu tiên là về phía Hứa lão và Hạ nhị ca, cảm ơn, đó mới cửa.
Hứa lão châm cứu, trong phòng tiện , Trần Hi và Thập Bát Nương ở ngoài.
Lục Thời Nghiễn ngước mắt lên liền thấy Trần Hi đang cúi đầu về phía .
Hai , ai rời mắt, cứ như đối diện một lúc lâu...
"Được ." Hứa lão rút cây kim cuối cùng , với Lục Thời Nghiễn: "Trong thời gian , nghỉ ngơi thật , chớ để nhiễm lạnh gió, càng nên mệt nhọc, nhớ kỹ điều ."
Lục Thời Nghiễn thu hồi ánh mắt, trịnh trọng cảm ơn Hứa lão , cẩn thận tuân theo lời dặn của ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-185.html.]
Hắn vốn định dậy đưa tiễn, Hứa lão đè : "Đừng lên, , tuổi còn trẻ, yêu quý thể của , cả đời còn dài mà."
Lục Thời Nghiễn trả lời.
Hạ nhị ca tiễn Hứa lão .
Hạ nhị ca ngoài, Trần Hi tiện tiếp tục ở trong sân, hơn nữa Lục Thời Nghiễn tỉnh, Hứa lão cũng việc gì, nàng cũng , liền vội vàng ngoài - - miễn cho Lục Thời Nghiễn thấy nàng vui.
Nàng rời , ánh mắt Lục Thời Nghiễn về phía cửa.
Hắn chỉ thấy một cái bóng, trong chớp mắt cái bóng cũng biến mất, chỉ còn tiếng bước chân.
Lại qua một lát, tiếng bước chân cũng thấy.
Lục Thời Nghiễn lúc mới thu hồi tầm mắt lên nóc nhà, ánh mắt tối sầm, đang suy nghĩ gì.
Tiền khám bệnh là Hạ nhị ca trả, nhưng tiền cũng là Thập Bát Nương đưa cho Hạ nhị ca, Thập Bát Nương là do Trần Hi đưa, cho cùng tiền vẫn là Trần Hi trả.
Trên đường về nhà, Trần Hi thể là tâm trạng rối bời.
Rốt cuộc nàng tạo tội nghiệt gì.
Trong lòng thở dài vài , Trần Hi mới tự an ủi , , là may mắn , nàng vốn mệnh cách , Lục Thời Nghiễn là mệnh cách còn tệ hơn nàng, hai kẻ xui xẻo.
Nghĩ , Trần Hi nhịn tiếng.
Cười xong cảm thấy Lục Thời Nghiễn thể quá giày vò khác, giày vò chính , cũng giày vò nàng, để cho nàng lúc nào cũng lo lắng đề phòng, nghĩ biện pháp thỉnh cầu danh y đến xem bệnh một chút, hoặc là hỏi thăm xem thuốc gì hợp với bệnh của , tiêu tiền quan trọng, khỏi bệnh mới là quan trọng, như nàng cũng cần lo lắng đề phòng, tập trung sự nghiệp của .
Sau khi hạ quyết tâm, Trần Hi quyết định ngày mai thành nàng sẽ hỏi thăm một chút.
Đi theo Thập Bát Nương may mắn hái ít nấm, buổi trưa Trần mua gà ở nhà Hoa thẩm cho Trần Hi bổ thể, nấm tươi mới hái, hầm canh gà, tươi thơm, còn nồi, cả sân thơm mùi gà hầm nấm.
Trần Hi vốn định ăn món , nhưng vui vẻ như – nghĩ tới sắc mặt Lục Thời Nghiễn trắng bệch ngất xỉu mặt nàng, nàng khẩu vị gì.