Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:47:17
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện tại Lục Thời Nghiễn không biết chuyện gì xảy ra, ấy vậy mà lại nhận ra, tới hỏi nàng ấy, tuy rằng nàng ấy đã che giấu cho qua, nhưng cũng đồng ý với Lục Thời Nghiễn rằng không nói chuyện hắn đã hỏi này cho Trần Hi.

Cái này tương đương với việc nàng ấy bị kẹp ở chính giữa, giấu diếm cả hai bên.

Thập Bát Nương cảm thấy rất mờ mịt.

Nàng ấy luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, hết lần này tới lần khác đáp ứng chuyện của người khác, nàng ấy cho tới bây giờ đều tuân thủ, nhưng lại không thể nói ra.

Lâm Lang ca ca hiện tại cũng không trở về, nàng ấy cũng không ai có thể nói chuyện cùng, chỉ có thể tự mình khổ não.

Quên đi, tự hỏi cũng không ra kết quả, Thập Bát Nương quyết định trước tiên cứ quan sát tình huống, chuyện mà nàng ấy đã đồng ý với người khác rồi thì nhất định phải tuân thủ, chỉ có thể như vậy trước đã.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Vừa suy nghĩ xong, Trần Hi đã tới.

Nhìn Trần Hi từ bên ngoài đi vào, Thập Bát Nương giật mình.

Sao hôm nay, hai người bọn họ, hết người này đến người khác đến nhà nàng ấy vậy chứ?

Lục Thời Nghiễn mới vừa đi!

Hai người bọn họ, ăn ý như vậy sao?

Thập Bát Nương lập tức nhận ra một chút cảm giác quỷ dị.

"Thập Bát Nương." Trần Hi không phát hiện Thập Bát Nương không thích hợp, cười với nàng ấy, ý bảo nhìn xuống giỏ trong tay: "Ngươi mua đồ mà quên ở trên xe, sợ ngươi cần dùng gấp cho nên ta lập tức đưa tới cho ngươi..."

Thập Bát Nương lúc này mới nhớ tới, nàng ấy quả thật đã quên cầm theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-170.html.]

Nàng tiến lên tiếp nhận từ trong tay Trần Hi: "Không cần dùng gấp, đợi lát nữa không phải nhị ca sẽ đến nhà ngươi sao, để cho huynh ấy thuận tay mang về không phải tốt rồi sao, ngươi sao còn tự mình đưa tới làm gì, không bận rộn a?"

Trần Hi có bao nhiêu bận rộn, nàng ấy cũng rõ ràng, đều hận không thể không ngủ, còn cố ý đi một chuyến đưa đồ cho nàng ấy.

"Bận cũng không thiếu chút thời gian này." Trần Hi nở nụ cười: "Đùng lúc cũng tìm Hạ nhị ca hỏi chút chuyện."

Thập Bát Nương quay đầu lại hô một tiếng về phía trong phòng: "Nhị ca…"

Hạ nhị ca đang dùng xe dệt cải tiến cách tách bơ từ trong sữa bò, Trần Hi vừa đến, hắn ta đã biết, chỉ là lúc này đang ở thời điểm mấu chốt, không tiện buông tay: "Chờ một chút, ta tới ngay đây."

Trần Hi thì đứng một bên quan sát ống trúc rải rác đầy sân.

Đừng nói, Trần Hi liếc nhìn những ống tre đầy trong sân, đều có kích thước giống nhau, trông như đo bằng thước, không có sai lệch nhiều.

Trần Hi chậc chậc ở trong lòng, Hạ nhị ca quả nhiên là người tận tâm, là một người ở trong lòng vô cùng thỏa đáng.

Đợi lần sau Khánh Phương Lâu đến mua dầu ớt, nàng sẽ hỏi họ có cần ống tre không, nàng có thể cung cấp số lượng lớn, dù sao cũng coi như một món kinh doanh.

Đợi một lát, Hạ nhị ca rốt cục cũng làm xong việc, từ phòng bếp đi ra, cười hỏi: "Tới lấy ống trúc đúng không, ta nói lát nữa sẽ mang sang cho ngươi."

Trần Hi gật đầu: "Xem như vậy đi, tiện thể đến xem, ngày đầu tiên cũng không tệ lắm.

Nói xong nàng giơ ngón cái lên với Hạ nhị ca: "Hạ nhị ca quả nhiên lợi hại, biết ngay là giao cho huynh sẽ không sai."

Hạ nhị ca ngượng ngùng xua tay: "Ta có làm gì đâu, Trần Hi muội muội ngươi khách sáo quá."

Trần Hi rất nghiêm túc, người trong thôn phần lớn đều tương đối thành thật, ngoài một số ít, không có ai thực sự xấu xa, nhưng khi tổ chức lại để làm việc, sẽ làm người ta cảm thấy rất khó chịu.

Nhất là loại chuyện liên quan đến tiền bạc này, lại càng không dễ dàng.

Nhưng nhìn thành quả trong sân, còn có phản ứng của Hạ nhị ca, có thể thấy Hạ nhị ca đã xử lý rất trơn tru, điều này không phải ai cũng có thể làm được.

Chỉ là Hạ nhị ca không cảm thấy như vậy, còn cảm thấy mình lấy tiền không, trong lòng rất ngượng ngùng.

Loading...