Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:47:15
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thời Nghiễn gật đầu: "Ừ, phiền nữa."

Nói xong rời , nhưng lúc xoay nghĩ đến cái gì, với Thập Bát Nương: "Ta nhầm lẫn, thật là hổ. Chuyện , mong Thập Bát Nương đừng với ai."

Thập Bát Nương hiểu ngay, Lục Thời Nghiễn nàng kể việc hỏi về chuyện với Trần Hi.

Nàng gật đầu: "Đương nhiên sẽ , yên tâm , chỉ là một hiểu lầm nhỏ, đáng để ."

Lục Thời Nghiễn liền gật đầu, cảm ơn xoay rời .

Trần Hi chào hỏi liên tục đường , nàng cũng đáp ‘thiện ý’ của . Từ lúc khỏi nhà, nụ hề tắt mặt nàng

Mắt thấy sắp đến nhà của Thập Bát Nương, nơi còn nhiều qua , nàng liền vội vận động cơ mặt - nhiều đến mức đau cả mặt.

Đang mặt quỷ để giảm bớt đau cơ, Lục Thời Nghiễn từ góc rẽ , hai đụng .

Khuôn mặt méo mó vì đang vận động cơ mặt của Trần Hi: "…"

Lục Thời Nghiễn lòng tràn đầy phức tạp và hỗn loạn: "..."

Trần Hi ngờ gặp Lục Thời Nghiễn giờ phút .

Nàng sửng sốt trong chớp mắt, vội vàng thu hồi biểu tình mặt, bộ lãnh đạm, lẳng lặng ,

Lục Thời Nghiễn cũng ngờ gặp nàng.

Lúc đầu óc đang loạn, căn bản một chút đầu mối nào, đột nhiên đụng Trần Hi vẫn còn mặt quỷ, đầu Lục Thời Nghiễn trực tiếp ngừng hoạt động, cả đều sững sờ ở đó.

Trần Hi Lục Thời Nghiễn thấy bao nhiêu, trong lòng nàng ảo não vô cùng - - nàng cảm thấy mất mặt, hơn nữa rõ Lục Thời Nghiễn ghét , nàng chủ động mở miệng, chỉ lẳng lặng ở đó.

Lục Thời Nghiễn lúc cũng chỉ bản năng hô hấp, những hành vi chủ động khác đều biến mất, tê liệt.

Chỉ là ngày thường trông lúc nào cũng lạnh lùng nhàn nhạt, lúc như , Trần Hi căn bản , thấy chỉ dùng khuôn mặt chút biểu cảm , ngay cả ánh mắt đều lạnh nhạt, dường như thấy dáng vẻ của , Trần Hi cho rằng đang cảm thấy xui xẻo vì gặp ở chỗ cho nên càng khả năng chủ động chuyện chào hỏi cùng .

lời nào, cũng nhúc nhích, cứ vẻ ghét bỏ và lãnh đạm như , Trần Hi cảm thấy là bất đắc dĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-169.html.]

Nàng cũng chuyện gì thiên nộ nhân oán mà, đến mức thù hận nàng như chứ?

Hay là cứ coi nàng như khí ?

Trần Hi cau mày, ngược về phía Lục Thời Nghiễn.

Ngay khi nàng thật sự chịu nổi, chuẩn mở miệng chuyện với Lục Thời Nghiễn, cuối cùng Lục Thời Nghiễn cũng tỉnh táo .

Ánh mắt lạnh lùng của di chuyển, lập tức nhấc chân, sải bước rời .

-- chứng cứ xác thực, hỏi nàng thì nàng cũng sẽ thừa nhận, hơn nữa, nghĩ mãi mà rõ, rốt cuộc là nàng gì.

Hắn bình tĩnh.

Mãi cho đến khi về đến nhà, trong đầu Lục Thời Nghiễn chỉ còn hai chữ "Bình tĩnh".

Nhìn bóng lưng lạnh lùng cứng rắn của Lục Thời Nghiễn và sự lạnh lùng chán ghét che giấu , Trần Hi trợn tròn mắt.

Nàng đáng ghét như ?

Lạnh lùng nàng lâu như , còn đột nhiên đầu bước .

Con lừa bướng bỉnh, con lừa bướng bỉnh!

Trần Hi giẫm chân một lát, phát tiết một trận, lúc mới hít sâu một , tự với ở trong lòng, tức giận, đáng giá, vẫn còn nhỏ, nàng nên so đo với .

Hơn nữa, quả thật cũng thê thảm.

Quên chuyện đó .

Trần Hi ôm đồ đạc về phía nhà Thập Bát Nương, trong lòng tự an ủi một trận.

Đợi đến nhà của Thập Bát Nương, tâm tình nàng bình phục.

Thập Bát Nương lúc đang cảm thấy buồn rầu.

Trần Hi lén giúp Lục Thời Nghiễn, xin nàng đừng để bất cứ ai , nhất là Lục Thời Nghiễn , nàng đồng ý.

Loading...