Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:39:28
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến khi hai bình tĩnh , Trần Hi mới : "Thật lòng cảm ơn ngươi, Thập Bát Nương."

Thập Bát Nương cau mày: "Là cám ơn ngươi."

Thấy sắp giống như , Trần Hi chợt lóe lên một ý: "Vậy thì chúng hãy cùng cảm ơn ."

Thập Bát Nương cũng cảm thấy nên như thế, ngươi giúp , cũng giúp ngươi, ai nợ ai, mà là cùng ghi nhớ ơn nghĩa của đối phương.

"Ta với nhị ca ." Thập Bát Nương nhỏ giọng với Trần Hi : "Nhị ca hôm nay lên núi sẽ chặt những cây tre non, nung lên lấy nước cho... Ngươi yên tâm ."

Giao phó việc cho Thập Bát Nương, Trần Hi đương nhiên yên tâm.

Hai hàn huyên một hồi, Trần Hi đột nhiên hỏi nàng : "Khi nào nàng mở cửa hàng?"

Như cũng cần vất vả dậy sớm mỗi ngày để thành như nữa, nếu gặp thời tiết khắc nghiệt, cũng cần để chịu tội.

Nhất là trời càng ngày càng lạnh, đường thành cũng sẽ gian khổ.

"Đợi thêm chút nữa." Thập Bát Nương suy nghĩ một lúc : "Đợi thêm một thời gian nữa, đang tính toán ." Trong tay nàng còn đủ tiền bạc.

Trần Hi định rằng, nếu ngươi thiếu tiền, thể cho ngươi mượn , khi nào thì trả cho , nhưng lời đến miệng nuốt xuống — Thập Bát Nương cần thì sẽ tự với , nàng , chắc chắn là lý do khác, vẫn nên đợi xem Thập Bát Nương định thế nào.

Nàng ừ một tiếng gật đầu.

khi gật đầu, nàng thêm một câu: "Nếu cần giúp đỡ, nhất định đừng khách sáo với , ngươi và nhị ca giúp chúng nhiều như , cũng khách sáo với các ngươi."

Đôi mắt như của Thập Bát Nương cong thành vầng trăng lưỡi liềm, gật đầu mạnh: "Được!"

Trần Hi yên tâm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-154.html.]

"Ngươi nếu là chê thì thể mở tiệm gần một chút, như chúng cũng dễ bề chăm sóc lẫn ..."

Nói đến đây, nàng tiếp: "Nếu ngươi ý , thì coi như , đừng để trong lòng, chỉ là..."

Ánh mắt Thập Bát Nương sáng lên: "Được!"

Trần Hi: "...?"

Thập Bát Nương ngại ngùng : "Ta thật sự mở gần ngươi, nhưng ngại ngùng, sợ ngươi sẽ nghĩ đang lợi dụng ngươi."

Trần Hi lập tức nhấn mạnh: "Cái thể gọi là chiếm tiện nghi của , ước gì thể ở gần ngươi thêm một chút!"

Thấy Trần Hi dối, cũng vì dỗ vui vẻ, là thật sự nghĩ như , Thập Bát Nương vui vẻ vô cùng, nàng rối rắm mấy ngày .

Bây giờ thì , nàng thể yên tâm .

Hai líu ríu thêm nhiều, đến khi thành, khi chào tạm biệt , Trần Hi còn đang với Trần xem thử bà thể giúp tìm các cửa hàng xung quanh một chút, xem cửa hàng nào thích hợp .

Đến lúc đó, mở cửa tiệm gần , hai cửa tiệm thể hợp tác tổ chức sự kiện, khi mắt sản phẩm mới cũng thể giúp quảng bá, hiệu quả sẽ gấp đôi.

Đương nhiên, nàng quả thật cũng tư tâm của , cọ chút hào quang nữ chính của Thập Bát Nương, cũng là bởi , nàng luôn cảm thấy mắc nợ Thập Bát Nương nhiều, vì nàng chút gì đó, như mới an tâm.

Chờ đưa cha Trần và Trần Diệu đến cửa hàng tiếp tục bận rộn việc trang hoàng, Trần Hi và Trần lúc mới đến Nam thị.

Trần Hi chuẩn sẵn sàng cho việc hôm nay thể sẽ đông khách hơn ngày, nhưng đến khi nàng tới Nam Thị mới thực sự cảm nhận ảnh hưởng của Khánh Phương Lâu đối với dân bản địa lớn đến mức nào.

Những cư nhiên sớm chờ ở chỗ nàng thường bày sạp!

Không một hai , mà là một đám đông.

Trần Hi thật đúng là cảm thấy kinh ngạc, nhưng ngay đó chính là kinh hỉ.

Loại danh tiếng nổi như cồn , nàng thật sự dựa .

Loading...