Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:38:50
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt phụ nhân lập tức đổi: "Tiểu tiện nhân, ngươi ai đấy!"

Trần Hi: "Mẹ, đừng bận đốn củi nữa, mau đặt bàn ghế …"

Phụ nhân tức giận, hai ba bước tới sạp của Trần Hi, chống nạnh mắng to: "Tiểu tiện nhân, ngươi ai!"

Trần Hi Hi móc d.a.o phay đập mạnh lên bàn: "Muốn gì? Kiếm chuyện ?"

Phụ nhân d.a.o phay trong tay nàng hù dọa một phát,ánh mắt thoáng chút do dự, nhưng tin Trần Hi thật sự dám gì, nghiêm mặt : "Ngươi dọa ai đấy!"

Tuy rằng cảm thấy Trần Hi dám, nhưng nàng cũng dám mắng chửi ngay mặt nữa, ai nàng là một bệnh thần kinh .

Trần Hi cầm d.a.o chỉ nàng : "Có mua đồ ? mua cũng đừng cản đường! Nhà của ngươi việc ăn, nhưng việc ăn của nhà !"

Phụ nhân: "...”

Bị đao chỉ , phụ nhân quả thật khiếp sợ một chút, nàng nào ngờ Trần Hi giống như một tiểu cô nương nhu nhược, cư nhiên thật sự dám xách d.a.o .

Cứ tưởng nàng là một mềm yếu dễ bắt nạt.

...

Nàng chủ động gây chuyện, hiện tại nếu chính rút lui vì doạ sợ, còn lăn lộn ở đây thế nào .

Trong lúc nhất thời nàng tự mắc kẹt ở chỗ , tiến mà lùi cũng xong.

Thấy nàng như thế, trong lòng Trần Hi lạnh một tiếng - - kẻ chỉ bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh.

“Không mua đồ? Mua cái gì? Sủi cảo canh chua? Mì ống canh chua? Hay là gà bát bát?" Trần Hi lớn tiếng hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-138.html.]

Lúc các học sinh còn tan học, các chủ quán động tĩnh đều thò đầu xem náo nhiệt.

Nói thật, Trần Hi tay, thật đúng là hù dọa ít .

Nói trắng , ăn đều lúc thịnh lúc suy, hâm mộ khác ăn , đó là nhân chi thường tình, nhưng hâm mộ thì hâm mộ, ngươi bởi vì ghen tị mà bới móc gây chuyện thì quả thật là hạ sách.

Đại bộ phận chỉ dừng ở mức hâm mộ, cũng sẽ gì, thể chạy đến mặt khác bới móc kiếm chuyện, mắng nhiếc khác thì bản cũng lương thiện gì, nhiều trong lòng cũng cảm thấy mắt.

Thấy Mạnh đại tức phụ luôn kiêu ngạo chịu , bắt nạt nhiều tiểu nương tử ép rời , mất mặt như , trong lòng một đều thầm nhạo.

Có chủ quán từng Mạnh đại tức phụ khi dễ, phụ họa: " , mua cái gì thì , cửa hàng cản trở như thì thật ."

mở miệng, tự nhiên những khác cũng phụ họa theo.

Mạnh đại tức phụ, mặt lúc xanh lúc trắng, hung tợn trừng mắt Trần Hi.

Trần Hi chút sợ hãi, lạnh lùng đối diện với nàng , tay cầm d.a.o chắc chắn hề động đậy: "Rốt cuộc mua ? Câm ?"

Mạnh đại tức phụ tức giận chịu , chủ yếu là cảm thấy mất mặt.

Có lẽ vì vội vàng, cũng thể là do tâm trạng rối bời, nàng buột miệng : "Ngươi, ngươi c.h.é.m , ngươi cũng !"

Trần Hi: "Đó là chuyện của , g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi, đền mạng, một mạng đổi một mạng, công bằng, ngươi dám ?"

Vừa lúc Thập Bát Nương cũng đến huyện học bên , thấy một màn như , sợ hãi, lập tức tiến lên, ở bên Trần Hi: "Làm ?"

Dứt lời liền về phía Mạnh đại tức phụ: "Bắt nạt cũng giới hạn chứ? Chúng gặp quan, đến huyện nha để đại lão gia phân xử!"

Vừa gặp quan, Mạnh đại tức phụ càng sợ hãi.

Một nương tử cùng Mạnh đại tức phụ tới, túm ống tay áo Mạnh đại tức phụ, kéo nàng : "Các lang quân tan học , về bán hàng , tranh chấp gì."

Trần Hi thì hụng hăng dùng d.a.o phay c.h.é.m một cái lên thớt: "Ghen tị vì quán nhà buôn bán , giỏi thì đồ ăn ngon hơn . Thấy nhỏ tuổi, bắt nạt đuổi , thật là hèn hạ, phì!"

Loading...