Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:38:11
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phải chuẩn nguyên liệu cho món gà bát bát, còn chiên dầu ớt cho Liễu Tam Nương, còn cả việc chuẩn sủi cảo và mì để ngày mai bày sạp.

Nàng suy nghĩ một chút, ăn sủi cảo tính là đặc biệt nhiều, nếu ngày mai sủi cảo nữa, chỉ bán mì và gà bát bát là , thể bớt việc một chút - - chủ yếu là nhanh chóng dầu ớt của Liễu Tam Nương .

Đây mới là chuyện trọng yếu mắt.

Ống trúc tiêu thụ cực nhanh, cũng tiếp tục chặt trúc, ống trúc.

Người một nhà căn bản nỡ nghỉ ngơi, nhà bao lâu bắt đầu bận rộn mỗi một việc.

Ông Trần dẫn Trần Diệu lên núi, Trần Hi thì cùng Trần xử lý nguyên liệu nấu ăn.

Khi cha Trần và Trần Diệu khiêng cây trúc đầu tiên của hôm nay trở về, Trần Hi liếc mắt , Cha Trần rốt cuộc lớn tuổi, thở hồng hộc, đầu đầy mồ hôi.

Trần Diệu cũng .

Trần Hi cảm thấy cứ tiếp tục như cũng .

Chờ đến khi mở cửa hàng, lượng ống trúc cần dùng sẽ càng nhiều, hơn nữa nàng còn sẽ dùng ống trúc đóng gói một ít đồ ăn đơn giản để mang , thể chỉ dựa cha và ca ca lên núi chặt trúc, đó trở về cưa nhỏ ống trúc nữa.

Sức lực kham nổi.

Hơn nữa lượng cũng hạn.

Việc đốn trúc và cưa ống trúc , giao cho chuyên nghiệp .

Hơn nữa mấy ngày nay, còn giám sát việc trang trí cửa hàng, cha cũng đến cửa hàng trông coi, thể tiêu tốn quá nhiều sức lực việc .

Nghĩ như , nàng xử lý xong một thau rau, xiên que trúc, đó nhóm lửa nấu nước, chờ nước sôi thì cho nồi nấu.

Chờ đến khi nấu xong, ngâm nước canh, Trần Hi liền đóng đầy hai ống trúc, đến nhà đẻ của Thập Bát Nương.

Lúc ngang qua nhà Lý Trụ, thấy đang tức giận mắng đứa trẻ đang ầm ĩ trong sân: "Ăn ăn ăn, chỉ ăn thôi! Đó đều là lừa tiền! Còn nữa ông đánh c.h.ế.t mày!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-122.html.]

Trần Hi: "?"

Đánh trẻ con? là đồ rác rưởi.

Đang định như thấy...

“Làm ăn gì mà lừa tiền của dân làng! Không sợ mệnh kiếm tiền mà mệnh tiêu !"

hiểu , hóa là con ăn đồ ăn của nhà nàng, bản lĩnh, tiền mua, trút giận lên nhà nàng?

là rác rưởi!

Nghĩ , nàng đột nhiên hét lớn: "Gà bát bát gà, gà bát bát mới lò đây, gà bát bátgon tuyệt! Mau đến mua nào!"

Tiếng chửi rủa, nhục mạ của Lý Trụ ngừng .

chẳng mấy chốc tiếng của đứa trẻ vang lên.

Trần Hi liếc mắt xem thường, đúng là rác rưởi, đánh đứa nhỏ.

“Bán trong thành còn đủ ? Còn bán ở trong thôn của chính nữa ?" Lý Trụ hổn hển mắng: "Cút cút, mua!”

Trần Hi lạnh : ""Ngươi tiền mua thì tiền mua, lừa tiền gì chứ, lừa tiền ngươi lúc nào? Ngươi tiền để lừa ? Người trong thôn ăn buôn bán với còn ít ? Ngươi mua nổi thì tìm cách kiếm nhiều tiền hơn, đừng mà kêu la lung tung, đất trong làng đều là của chung, ngươi mới cút chỗ khác, đừng kêu mặt !"

Lý Trụ nàng mắng một trận, mắng ngây ngẩn cả .

Nha đầu Trần Hi c.h.ế.t tiệt , từ khi nào mạnh mẽ như ?

Mắt thấy nha đầu c.h.ế.t tiệt mắng xong định rời , để cho mất mặt, nhất thời hô một tiếng: "Ngươi cho , đánh c.h.ế.t ngươi!”

Đã xem náo nhiệt, Trần Hi xoay lạnh lùng : "Đánh c.h.ế.t ? Ngươi gan thì ngay bây giờ mặt mà đánh c.h.ế.t , nếu , sẽ cầm d.a.o c.h.é.m cả nhà ngươi!"

Đồ rác rưởi chỉ mạnh miệng ở nhà, nàng mà sợ ?

Chuyện Trần Hi mang theo d.a.o phay đè cổ đòi tiền, sớm truyền khắp nơi trong thôn, nàng cầm d.a.o c.h.é.m , chính là dám thật.

Loading...