Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:31:52
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ việc kinh doanh ổn định, mới xem như thật sự đứng vững.

Chờ khi về đến nhà, nàng phải tranh thủ thời gian thiết kế cửa hàng mới, ngày mai sẽ để cho cha và ca ca đi thuê người đến sắp xếp cửa hàng theo thiết kế của nàng mới được.

Chờ đến buổi trưa, sau khi kết thúc bên huyện học thì nàng và mẹ sẽ đi qua hỗ trợ.

Thời gian eo hẹp, công việc lại có rất nhiều, chỉ có thể chia làm hai đường thôi.

Lúc đến cổng chào hội hợp với Thập Bát Nương, có đi ngang qua một cửa hàng may quần áo, Trần Hi nhìn áo khoác ngắn trên nửa vạt, nửa mới nửa cũ trên người mình, lại nhìn quần áo cũ vá khắp nơi trên người cha Trần và mẹ Trần, nàng dự định ngày mai sẽ dẫn cả nhà tới mua quần áo mới.

Kiếm được tiền thì phải tiêu cho người trong nhà, mấy ngày nay, người một nhà đều đã rất vất vả, đây là chuyện nên tiêu tiền.

Trên đường gặp phải người bán diều, nàng lập tức bỏ ra mười đồng mua hai cái, chuẩn bị trở về chơi thả diều cùng ca ca một lát.

Thập Bát Nương vì đi mua giày đế dày cho ca ca mà trì hoãn một lát.

"Ta về muộn rồi." Nàng ấy ngượng ngùng nói: "Để các người chờ lâu rồi."

"Cũng không bao lâu." Trần Hi nhìn đôi giày đế cao mà nàng ấy cầm, có chút tò mò: "Mua giày?"

Nàng đã rất nhiều năm không thấy loại giày thủ công này, chỉ khi còn bé mới nhìn thấy người già trong nhà làm mấy đôi, sau đó điều kiện sinh hoạt của mọi người đều tốt lên, cho nên không có ai tự mình làm giày nữa.

"Đúng vậy." Thập Bát Nương cười nói: "Nhị ca ta mỗi ngày đều phải vào núi săn thú, rất hao giày, loại đế giày này mới có thể mang lâu một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-118.html.]

Trần Hi gật gật đầu, ngày mai cũng mua cho cha và ca ca mỗi người một đôi, bọn họ muốn lên núi chặt trúc, đi đường núi cũng sẽ rất hao giày.

Hôm nay làm ăn tốt, trên đường về thôn, Trần Hi và Thập Bát Nương vẫn luôn nói chuyện phiếm.

Thập Bát Nương thuận miệng nói một câu, Liễu Tam Nương ra tay hào phóng, con người cũng rộng rãi, tất nhiên là tiểu thư nhà phú quý.

Trần Hi cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng không tìm được tin tức có liên quan đến Liễu Tam Nương từ nội dung cốt truyện đoạn nam nữ chính vào kinh.

Sau khi Lâm Lang thi đậu Tam Nguyên, trong lúc nhất thời danh tiếng vang dội ở khắp kinh thành, người cầu hôn đều sắp đạp phá cửa nhà.

Nhưng Lâm Lang đều từ chối, còn thành hôn cùng Thập Bát Nương ở kinh thành.

Đây là một đoạn giai thoại ở kinh thành đã được lưu truyền rất nhiều năm, cho dù là đến phiên ngoại, nam nữ chính đã trở thành thành lão phu lão thê, bỏ công sức nuôi dưỡng được một thằng nhóc, nhưng giai thoại của hai người vẫn còn được lan truyền khắp nơi.

Việc làm ăn phát triển của Thập Bát Nương ở kinh thành còn vang dội hơn so với danh tiếng của Lâm Lang, nàng ấy mạnh vì gạo vì tiền, rất được hoan nghênh trong giới quyền quý, quý nữ phu nhân giao hảo với nàng ấy nhiều đến mức đếm không hết.

Nhưng không có gia đình nào họ Liễu.

Trần Hi suy nghĩ trong chốc lát, không nghĩ ra rốt cuộc là ai, cho nên lập tức thu hồi tâm tư -- thế giới lớn như vậy, sao có thể lưu lại hết tên họ của từng người vào trong sách được.

Cũng giống như nói thôn Bình Sơn có rất nhiều người, nhưng ở trong sách, cũng chỉ dùng từ người đồng hương hoặc người cùng thôn để chỉ đại, ngay cả cái tên cũng không có.

Tác giả thật sự đem tất cả tình yêu dành cho nam nữ chính, những người khác đều không quan trọng.

Lúc sắp đến cửa thôn, Thập Bát Nương từ xa xa đã nhìn thấy nhị ca kéo một cành cây đại thụ đi vào trong thôn, biết là ca ca lại lên núi đốn củi, cho nên muốn xuống xe đi hỗ trợ.

Trần Hi vốn cũng muốn đi hỗ trợ, thấy Hạ nhị ca không hề để Thập Bát Nương nhúng tay vào, chỉ bảo nàng ấy giúp cầm rìu và áo ngoài, cho nên nàng lập tức thu hồi âm tư, không đi qua đó nữa.

Loading...