Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:31:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn hỏi.

"Cái này hả, cái này gọi..." Hạ nhịc a nghĩ gì đó, cười một tiếng: "Nhìn cái đầu ngốc này của ta xem, lại quên mất rồi, mặc kệ gọi là gì, ăn ngon là được, chúng ta ăn cơm thôi..."

Nói xong lập tức thu xếp cho Lục Thời Nghiễn ngồi xuống ăn cơm.

Cũng chu đáo gắp cho Lục Thời Nghiễn một miếng thịt gà ngâm canh: "Nếm thử đi."

Lục Thời Nghiễn: "..."

Hắn nhìn Hạ nhị ca một chút, lại nhìn xâu thịt tản ra mùi thơm giống như trên người Trần Hi, sắc mặt hơi ngưng trọng.

"Mau ăn đi." Hạ nhị ca đã ăn rồi, thấy Lục Thời Nghiễn không động đũa, cho rằng hắn ngượng ngùng: "Nếm thử xem mùi vị thế nào."

Lúc này Lục Thời Nghiễn mới cầm đũa lên, gắp lên, bỏ vào miệng.

Rất cay, rất thơm.

Rất ngon.

Đây hẳn là đồ ăn vị cay của Trần gia đi?

Nhưng...

Vì sao Hạ nhị ca lại có?

Còn cố ý mang tới cho hắn ăn?

Rốt cuộc là ai cho hắn đồ ăn?

Sắc mặt Lục Thời Nghiễn thay đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-115.html.]

Tâm tình Lục Thời Nghiễn phức tạp, nhưng Hạ nhị ca lại vô cùng thân thiện, luôn khuyên hắn ăn nhiều một chút, hắn thật sự rất khó từ chối.

Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể cầm lấy đũa, không thể nếm ra vị của đồ ăn, vẻ mặt c.h.ế.t lặng.

Thấy Lục Thời Nghiễn có thể ăn, trong lòng Hạ nhị ca cũng yên tâm một chút - - vừa rồi thầy thuốc lén nói với hắn ta rằng tình hình của Lục Thời Nghiễn không tốt lắm.

Nói là ưu tư quá nặng, lại thêm lúc trước đã bị tổn thương căn cơ do trải qua nỗi đau mất mát quá lớn, và chưa bao giờ chăm sóc bản thân chu đáo, lần này tình hình còn tồi tệ hơn lần trước thầy thuốc đến rất nhiều, chỉ là ở trước mặt bệnh nhân cho nên ông ta không có nói thẳng.

Điều này làm cho Hạ nhị ca sợ hãi.

Muội muội nói với hắn ta rất nhiều lần rằng Lục Thời Nghiễn là bạn tốt của Lâm ca nhi, lúc trước lại từng nhiều lần khẳng khái trợ giúp Lâm ca nhi, hiện tại Lâm ca nhi còn bận chuyện đèn sách cho nên đã phó thác cho bọn họ chiếu cố Lục Thời Nghiễn thật tốt, chiếu cố như thế nào mà lại khiến tình huống còn tồi tệ hơn thế này?

Đừng nói là có muội muội dặn dò, cho dù muội muội không dặn dò, Hạ nhị ca cũng rất thưởng thức Lục Thời Nghiễn, trước đây hắn ta cũng chiếu cố không ít, chỉ là sau khi muội muội dặn dò, hắn ta lại cẩn thận hơn một chút, cũng chịu khó hơn một chút.

Thầy thuốc nói, phải để cho bệnh nhân duy trì tâm tình thoải mái vui vẻ, ăn uống có thể ăn uống đầy đủ, dần dần cũng có thể hồi phục một chút, quan trọng nhất là tránh để tâm tình chán nản tích tụ.

Hạ nhị ca nào nào biết Lục Thời Nghiễn sẽ buồn bực đến mức thầy thuốc phải dặn đi dặn lại.

Hắn ta là một người thô lỗ, không chú ý tới nhiều chi tiết như vậy, lại càng không khuyên bảo được. Hắn ta cũng hiểu được những biến cố của Lục gia, quả thật khiến người bình thường khó có thể chấp nhận nổi.

Nhưng hắn ta vẫn luôn cảm thấy Lục Thời Nghiễn vô cùng kiên cường, không giống với sự kiên cường của người thô lỗ như hắn ta mà là sự kiên cường trong xương tủy, giống như cây tùng xanh um tùm quanh năm ở phía sau núi.

Mấy ngày nay, hắn ta nhìn Lục Thời Nghiễn mỗi ngày đều tỏ ra rất bình thản, không ngờ...

Nhưng cũng là chuyện thường tình mà thôi.

Hạ nhị ca vẫn tự cảm thấy thổn thức trong lòng.

Nhưng Hạ nhị ca không biết rằng hắn ta có ý tốt tới đây ăn cơm, đón tết lại có thể khiến Lục Thời Nghiễn vốn cảm thấy buồn bực trong lòng, lại càng thêm lo lắng.

Chẳng qua là dưới sự nỗ lực của hắn ta, Lục Thời Nghiễn lại ăn được không ít, tâm tình Hạ nhị ca thoải mái hơn rất nhiều - - muội muội và muội phu đã phó thác cho hắn ta, nếu hắn ta làm không tốt thì phải báo cáo kết quả công tác như thế nào đây!

Cho đến khi ăn xong một bữa cơm, Lục Thời Nghiễn cũng không biết mình rốt cuộc đã ăn cái gì, và đã ăn bao nhiêu.

Loading...