Tiểu thư thế gia không thiếu tiền, Trần Hi cũng không nói gì nữa, mà bắt đầu bận rộn.
Mỗi phần đều đựng đủ hai mươi xâu.
Mười hai phần, sáu trăm hai mươi tiền, Trần Hi nói: "Đưa ta sáu trăm tiền là được rồi."
Liễu Tam Nương đã ôm một ống trúc bắt đầu ăn, ý bảo nha hoàn trả tiền.
Ngẩng đầu thấy các nàng ấy đều không ăn, kinh ngạc nói: "Ăn rất ngon, tại sao các ngươi lại không ăn vậy?"
Mấy ngày nay, bởi vì tâm tình mình không tốt, nàng ấy đã không không ít phiền toái cho Thịnh phủ, ngày hôm trước được ăn một bữa ngon, tâm tình nàng ấy đã chuyển biến tốt đẹp, cũng suy nghĩ hai ngày, có ý định muốn làm gì đó, nhưng nàng thật sự không thể nói chuyện hay chơi đùa với họ, nên nghĩ mua chút đồ ăn ngon để bù đắp.
Món gà bát bát này, nàng ấy cũng chưa từng ăn qua ở kinh thành.
Không chỉ có gà bát bát mà còn có những món ăn do Trần Hi làm, nàng ấy cũng chưa từng ăn qua.
Kỳ quái, tại sao các nàng ấy lại không chịu ăn?
Là bởi vì các nàng ấy ăn chán rồi?
Trần Hi nhìn thoáng qua, mơ hồ nhận ra điều gì đó, đương nhiên nàn không thể trực tiếp nói ra.
Chỉ là nàng lại đề nghị với vị Liễu Tam tiểu thư này:một câu: "Mùi vị của món bát bát gà, ăn xong sợ là sẽ hơi cay, món Thư Phù Lôi do vị tiểu nương tử này làm ra có hương vị rất tuyệt, quý nhân cũng có thể mang theo mấy miếng."
Liễu Tam Nương đương nhiên là biết Thư Phù Lôi.
Ngày đó nàng ấy đã cho người đi ra ngoài mua cho mình!
Chẳng qua nàng chưa từng gặp Thập Bát Nương, cho nên không nhận ra.
"Thư Phù Lôi chính là do ngươi làm sao?" Liễu Tam Nương rất kinh ngạc, nhìn Thập Bát Nương, ánh mắt sáng quắc.
Thập Bát Nương có chút khó hiểu, nhưng nghĩ tới việc Trần Hi đã từng gặp nàng ấy, hẳn là không phải là người xấu, cho nên hào phóng gật đầu: "Đúng vậy, quý nhân có muốn nếm thử không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-111.html.]
Liễu Tam Nương: "Ta đã ăn mấy ngày nay rồi!"
"Đem tất cả gói lại cho ta..." Liễu Tam Nương vung tay, lại chuẩn bị bao hết.
Nàng ấy đi qua nhìn một chút, thấy ngoài Thư Phù Lôi còn có món khác, liền hỏi: "Còn điểm tâm gì nữa, điểm tâm của ngươi làm ta thấy ăn rất ngon, ta rất thích."
Thập Bát Nương nhìn Trần Hi một cái, Trần Hi cười cười với nàng ấy, tỏ vẻ cổ vũ.
Thập Bát Nương cười nói: "Hôm nay còn có bánh Trùng Dương."
"Bánh Trùng Dương cũng gói lại cho ta đi." Liễu Tam Nương nói.
Hôm nay ăn tết, nàng mua về đưa cho lão phu nhân và cả mấy vị phu nhân ở Thịnh gia, rồi lại chia cho các tiểu thư, công tử một ít, coi như tâm ý của nàng ấy vì đã gây thêm nhiều phiền toái cho quý phủ mấy ngày nay.
Thập Bát Nương vừa định nói rằng nhiều như vậy sợ là không dễ mang theo, chợt nghe Liễu Tam Nương nói: "Gói lại, ta sẽ để lên xe, trở về sẽ có ích."
Thập Bát Nương lập tức hiểu ra.
Liễu Tam Nương để nha hoàn trả tiền, trước tiên nàng ấy lấy vài phần chia cho Thịnh nhị tiểu thư và các tiểu thư khác.
"Điểm tâm của nhà này rất ngon, Thư Phù Lôi ăn rất ngon." Liễu Tam Nương nghiêm túc nói với các nàng ấy:" Các ngươi cũng nếm thử đi."
Thịnh Vân Nhã: "..."
Những người khác: "..." Sao lại có cảm giác, nàng ấy không hề giống quý nhân ở kinh thành vậy chứ? Sao lại… không biết?
Quán ăn ven đường, nàng ấy khen ngon, rồi cả điểm tâm của người gánh hàng rong này, nàng ấy cũng khen ngon.
Có phải bọn họ bị lừa rồi không?
Nhưng trong nhà rõ ràng đã nói rằng nàng ấy có xuất thân tôn quý, thường xuyên đi vào trong cung, tại sao lại không giống với hình tượng trong tưởng tượng của các nàng ấy chứ...
Thấy các nàng ấy vẫn như trước, không có phản ứng gì, Liễu Tam Nương lập tức cảm thấy thật nhàm chán.
Nhìn xem, nàng ấy chủ động lấy lòng, mua nhiều đồ ăn ngon như vậy tặng cho các nàng ấy, mà các nàng ấy cũng không hề phản ứng, thật không phải do nàng ấy không muốn kết bạn.