Trần Hi nhận lấy: "Nếu bán hết thời hạn, chúng cũng học đòi văn vẻ, lên núi cầu phúc."
"Vậy cũng khó…"
Hai đang , một chiếc xe ngựa sang trọng dừng ở chỗ trống trải.
Từ xe ngựa mấy thiên kim thế gia quần áo sang trọng bước xuống.
Trần Hi vội vàng thẳng, đang chuẩn mời chào ăn, lập tức thấy một bóng dáng quen mắt tới từ phía đám .
"Quả nhiên là ngươi!" Liễu Tam Nương thấy Trần Hi, nhất thời mừng rỡ: "Từ xa ngửi thấy mùi vị , liền đoán là ngươi."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Nàng , liền thấy gà bát bát, ánh mắt sáng lên: "Những thứ , gói hết cho !"
Lời của Liễu Tam Nương khiến mấy quý nữ ở phía rõ ràng lấy lòng nàng, đều sững sờ.
Đừng các nàng, ngay cả Trần Hi cũng chút giật , đều bao hết?
Nàng đây là đụng nhân vật thần kỳ ?
"Có duyên với quý nhân ." Trần Hi đề nghị : "Là phúc khí của , nhưng hôm nay chuẩn nhiều, quý nhân còn leo núi, mang theo nhiều như bất tiện, chi bằng bây giờ lấy ít một chút, khi nào xuống núi đến lấy?"
Tất cả cộng là hai chậu lớn, mà mang ?
Trên mặt các quý nữ của huyện Duy đều chút hổ, nhao nhao về phía Nhị cô nương, nhân vật chính của hôm nay.
Trên mặt của Thịnh Vân Nhã cũng chút ngượng ngùng, nàng vốn kết giao bằng hữu cùng Liễu tam tiểu thư, chỉ là kết giao với Liễu gia nhiều, những ngày nào cũng tìm đủ lý do đến nhà bọn họ, chỉ điều Liễu tam tiểu thư tính tình cổ quái, vẫn chịu gặp ngoài, hôm nay cũng là bởi vì ăn tết, mới thuyết phục khỏi phủ , lúc mới cơ hội an bài một đám quý nữ kết giao cùng nàng .
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-110.html.]
Liễu tam tiểu thư cổ quái, phận tôn quý, nàng chung xe với các nàng , các nàng cũng dám chủ động quấy rầy.
Vốn nghĩ khi xuống xe, lúc leo núi cầu phúc sẽ thể thiện lên quen, ai ngờ, nàng bỏ , chạy đến một quán ăn vặt.
Quán nhỏ như , các nàng cho tới bây giờ cũng ăn.
Rất mất thể diện.
Mặc dù các nàng đoán lão bản chính là đầu bếp mời quý phủ vài ngày .
mời nhà , để cho đồ ăn ở nhà , và ăn ở quán bên ngoài, giống .
Thân phận của các nàng như , , thể ăn ở quán bên ngoài đây?
Người nhà mà sẽ trách mắng.
Dù , cũng lắm là sai nha ngoài mua mang về ăn, tóm thể ăn ở bên ngoài, thật thể thống gì.
" ." Thịnh Vân Nhã chằm chằm như cảm thấy mất mặt mũi, Liễu tam tiểu thư rốt cuộc cũng coi như 'Khách nhân' của nhà nàng , nàng tiến lên một bước : "Tam tiểu thư, chúng leo núi , những thứ chờ xuống núi đến mua ."
Trước mặt nhiều như , nàng thể để mất mặt .
Hơn nữa mấy ngày nay, bởi vì Liễu Tam tiểu thư, quyền lên tiếng của nàng ở trong nhóm nhỏ rõ ràng tăng lên ít, tất cả đều đang khen tặng nàng , cho nàng cảm thấy vô cùng mặt mũi, thể đầu ngoài mất mặt .
"Lỡ như xuống núi những cái đều bán hết thì sẽ vui." Liễu Tam Nương cũng ý tứ và cố kỵ trong lời của Thịnh Vân Nhã, nàng thèm để ý : "Vậy thì..."
Nói xong Liễu Tam Nương xoay một chút.
Có tám .
Chính nàng ba phần, cho nha Tuyết Hà một phần.
"Cho mười hai phần." Nàng .
"Đựng bằng cái ?" Nàng chỉ ống trúc trông giống như thể dùng để đựng gà bát bát nhất:" Mỗi phần đều đầy nhé."