"Không vội, vội." Trần Hi : "Mọi đều phần."
Dứt lời nàng đội ngũ quá dài, : "Hôm nay chỉ ba mươi phần ăn thử, tới , chậm cũng chỉ thể trả tiền để mua."
Khách đến, cộng thêm những thấy thử miễn phí mà kéo đến, tổng cộng hai mươi , ba mươi phần đủ, thừa thiếu, để ai nghĩ rằng nhà nàng keo kiệt.
Đợi đến khi ăn thử miễn phí kết thúc, Trần Hi bắt đầu đơn hàng mà thực khách gọi.
Bởi vì nàng dùng nguyên liệu tươi ngon, rau củ giá chung là ba văn tiền hai xiên, món mặn năm văn tiền một xiên
Trứng cút và nấm hương, ba văn tiền một xiên.
Không rẻ .
dù ăn cũng ăn thử , quả thật mùi vị ngon, thịt cũng tươi, cá viên ăn dai và giòn.
Có những món vốn dĩ rẻ.
Vị đại ca mới ồn ào muai hai mươi xâu, chần chờ một lát, vẫn hào khí khoát tay: "Cho hai mươi xâu, hôm nay sinh nhật nương tử của , mua về dỗ nương tử vui vẻ."
Thịt viên cá viên lượt gọi mỗi thứ ba xâu, một xâu trứng chim cút, sáu xâu thức ăn chay, cộng thêm ruột vịt và bụng gà mỗi thứ hai xâu, cuối cùng gọi thêm một xâu cánh gà.
Vừa vặn tổng cộng bảy mươi bảy văn, Trần Hi tính cho bảy mươi lăm, lúc dùng ống trúc đóng gói cho vị đại ca , còn tặng một xâu tim gà: "Chúc đại ca và đại tẩu tình cảm khăng khít, gia đình hạnh phúc."
Vị đại ca nhất thời vui vẻ: "Đa tạ đa tạ."
Vốn còn chút lo lắng, sợ về nhà nương tử răn dạy, như thế, nhất thời cảm thấy, tiền bỏ đáng giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-106.html.]
Hơn nữa, thật sự ăn ngon, nương tử khẳng định sẽ thích.
Nghĩ như , vui vẻ ôm ống trúc về nhà, khi còn khen ý tưởng dùng ống trúc đựng bà bát bát của Trần Hi là đặc biệt, cũng thuận tiện.
Giá cả rẻ, nhiều sẽ mua.
cũng mới ăn một xâu đủ, chẳng qua là hào phóng giống vị đại ca vội vã về nhà lấy lòng nương tử , phần lớn mỗi đều gọi mấy xâu để thoả cơn thèm.
Hơn nữa bên Nam thị phần lớn là thương nhân và công, nhiều vẫn ăn mì và sủi cảo.
Gà bát bát bán quá đắt hàng..
Trần Hi cũng nản lòng, vốn dĩ hôm nay gà bát bát chỉ dành cho khách hàng là những công tử, tiểu thư leo núi, nơi chỉ là tiện bán, chủ yếu để tạo tiếng tăm.
"Trần lão bản! Xem như tìm quán của cô nương ! Hôm qua , hại tìm khắp thành phố! Ta một chén sủi cảo canh chua!"
Tam Hào chạy đến, rõ ràng là mùi thơm hấp dẫn mà đến.
Vốn còn tưởng rằng Trần Hi bọn họ hề bày bán ở Nam thị nữa, nhưng nơi nào để tìm, hôm nay là cố ý tới thử vận khí, ngờ rằng thật sự gặp ."
"Ngày hôm qua xem cửa hàng." Trần Hi , thêm nước nấu sủi cảo: "Chuẩn ngày 26 tháng khai trương, thời gian gấp gáp cho nên hôm qua liền nghỉ bán một ngày."
Không đợi Tam Hào hỏi, Trần Hi liền : "Cửa hàng ở ngay ngõ Lục Đạo, nhà thứ ba từ phía đông, dễ tìm lắm, đến lúc đó nếu ngươi rảnh rỗi thì cổ vũ, ngày khai trương ưu đãi và ăn thử sản phẩm mới miễn phí."
Trong lúc nấu sủi cảo, nàng đưa cho Tam Hào một chuỗi thịt viên: "Gà bát bát mới , thưởng thức miễn phí, phần cuối cùng, ngươi đến thật đúng lúc."
Thực phần miễn phí hết từ lâu, nhưng nàng nhớ ơn Tam Hào giúp nàng kết duyên với Thịnh phủ, kiếm một khoản nhỏ
Tam Hào vui tươi hớn hở nhận lấy: "Sản phẩm mới, để nếm thử... Ngô! Ngon!"
Thịt viên ngon miệng, cThịt viên đậm đà, cắn một miếng tỏa hương thơm ngào ngạt, là thịt, trộn nhiều bột, mỗi tháng chi nhiều tiền ăn uống, thể là một kẻ sành ăn, ăn liền nhận sự khác biệt.