Tối hôm qua cần phải chuẩn bị quá nhiều thứ, có quá nhiều chuyện phải làm, Trần Hi cũng không chú ý đến việc thiết kế cửa hàng.
Trên đường vào thành, khi không nói chuyện phiếm cùng Thập Bát Nương, nàng tưởng tượng lại một chút ở trong đầu, để xem thiết kế lại cấu trúc của cửa hàng lại thế nào thì phù hợp nhất.
Dọc theo đường đi lại thảo luận điểm tâm cùng Thập Bát Nương, sau đó là tán gẫu xem rốt cuộc là đi Thu Sơn tốt hay đi Phụng Sơn tốt, còn phải sắp xếp thiết kế cửa hàng, trong đầu Trần Hi một khắc cũng không nhàn rỗi.
Nhưng nàng một chút cũng không cảm thấy mệt mỏi, ngược lại còn cảm thấy thích thú.
Điểm tâm và quán mì sủi cảo cần những kiểu thực khách khác nhau, sau khi vào thành, hai người đều tách ra.
Khi giúp Thập Bát Nương lấy gánh hàng xuống, nàng ấy nhỏ giọng ghé vào bên tai nàng: "Nhị ca ta hôm nay sẽ vào thành mời đại phu."
Trần Hi đang tính toán ở trong lòng xem khi nào Thập Bát Nương mở cửa hàng ở trong thành, nếu các nàng có thể làm hàng xóm thì tốt rồi, cửa hàng của Thập Bát Nương, khẳng định rất náo nhiệt...
Đột nhiên nghe được một câu không đầu không đuôi này của Thập Bát Nương, trong lúc nhất thời đúng là không kịp phản ứng.
Chờ Thập Bát Nương đã đi xa, nàng mới hiểu được lời nàng ấy vừa mới nói chính là, hôm nay Hạ nhị ca sẽ vào thành mời đại phu khám bệnh cho Lục Thời Nghiễn.
Đối với phó thác của nàng, Thập Bát Nương vô cùng để ý, Hạ nhị ca cũng là một người nhiệt tình.
Nàng rất cảm kích bọn họ.
Buổi tối về nhà, nàng lại làm thêm gà bát bát đưa cho bọn họ - - dọc theo đường đi, Thập Bát Nương khen nàng không biết bao nhiêu lần, một mực nói gà bát bát ăn rất ngon, Hạ nhị ca khen không dứt miệng, khen đến hơn nửa đêm.
Hạ nhị ca luôn lên núi săn thú, khí lực làm được nhiều, ăn cũng nhiều hơn, nàng xiên nhiều thịt một chút vậy.
Thập Bát Nương thích ăn cá viên, nói vừa tươi vừa mềm, nàng ấy chưa từng ăn qua cá viên ngon như vậy.
Vậy hôm nay mua thêm hai con cá, mua thêm cá viên.
Trần Hi sắp xếp xong quà cảm ơn, ngồi nghiêng đầu vào xe vui vẻ đi về phía Nam thị.
Mới vừa vào Nam thị, cũng còn chưa tới nơi ngày thường hay bày quán, đã bị vài người hỏi tại sao hôm qua lại không bán hàng...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-104.html.]
Trần Hi thống nhất trả lời, ngày hôm qua đi xem cửa hàng, không để ý đến việc bán hàng.
Người thứ nhất hỏi, nàng không có phản ứng gì, cảm thấy chắc là khách quen, hơn nữa nhà mùi vị này của nhà nàng là hương vị độc nhất vô nhị, người ưa ăn cay tất nhiên sẽ nhớ thương.
Người thứ hai hỏi, nàng cũng không có phản ứng quá lớn, chỉ cảm thấy hôm nay vận khí tốt, khách quen cư nhiên còn không ít.
Đến khi người thứ ba hỏi. người thứ tư hỏi, Trần Hi hơi mở to hai mắt, nhận ra.
Quán ăn của nàng bây giờ được ưa chuộng như vậy sao?
Một ngày không tới mở bán mà lại có nhiều người nhớ thương như vậy?
Nàng có chút không thể tin được.
Trùng hợp sao?
Trong lòng nàng hơi bồn chồn, vui muốn bay lên, nhưng lại bị lý trí đè trở về - - trùng hợp, không nên quá vui vẻ! Việc làm ăn vừa mới bắt đầu, cửa hàng còn chưa khai trương đâu!
Nhưng chờ nàng dựng xong sạp, trước sạp đã có không ít người vây quanh.
Có người vừa mới hỏi nàng xem tại sao hôm qua không bày quán, có người là thực khách quen mặt lúc trước, còn có một vài khuôn mặt rất xa lạ.
Trần Hi cảm thấy rất kinh ngạc.
Quán ăn của nàng, bây giờ nổi tiếng như vậy sao?
Không đợi nàng hết khiếp sợ, thực khách đã nhao nhao gọi món.
Trần Hi vội vàng kêu người chuẩn bị đồ ăn trước, bên này nhanh chóng nhóm lửa nấu nước, nhào bột cán vỏ bọc sủi cảo.
Chẳng qua là người gọi món mì ống canh chua chiếm đa số, điều này cũng thuận tiện cho Trần Hi.
Rất nhanh một chén mì ống nóng hôi hổi đã được bưng lên bàn.
Chờ đến khi n:hóm thực khách này gọi món xong, Trần Hi cuối cùng cũng biết là chuyện gì xảy ra.