Trần Hi thật xa, còn đưa lưng về phía nàng phất phất tay.
Thập Bát Nương ở cửa một lát, đó mím môi .
Lúc trở về thì thấy nhị ca đang chằm chằm thức ăn Trần Hi đưa tới, ánh mắt đều trợn tròn.
"Trần Hi đưa đến cái gì thế , mùi thơm thế ! Ta thấy nhiều thịt đấy! Còn thịt viên!"
Thập Bát Nương lắc đầu: "Muội cũng là cái gì, Trần Hi là món ăn mới mà nàng mới nghĩ ."
Nàng lên , : "Muội , Trần Hi bây giờ ăn , Thịnh gia mời tới nhà nấu cơm, ca tin."
Hạ nhị ca hắc hắc một tiếng: "Ta tin, chỉ là cảm thấy quá phi lý, ai thể nghĩ tới hiện tại Trần Hi bản lĩnh lớn như ?"
Dứt lời : "Quan hệ giữa và Trần Hi như từ khi nào, Trần Hi món ăn mới mà đưa tới cho nếm thử."
Thập Bát Nương: "Muội cho ca ."
Nói xong nàng với nhị ca: "Trần Hi là bằng hữu của , ca đừng nàng như nữa, nghiêm túc mà , nàng cũng gì sai."
Hạ nhị ca nghĩ đến chuyện hôm nay Lục Thời Nghiễn với trong thôn, thở dài : "Ai, quả thật sai cái gì, ai cũng sai, chỉ là quá xui xẻo..."
Trần Hi xui xẻo, định hôn với vị hôn phu như Lục Thời Nghiễn.
Lục Thời Nghiễn cũng xui xẻo, cửa nát nhà tan.
Đều là phận.
"...Thôi quên , cái nữa." Hạ nhị ca chỉ mỹ thực mặt, trông mong : "Có thể ăn ?"
Thập Bát Nương gật đầu: "Ăn ."
Hạ nhị ca lấy hai xâu, một xâu ngó sen, một xâu thịt viên, đưa xâu thịt viên cho của : "Đây, ăn , thơm lắm đấy."
Thập Bát Nương bộ dạng của nhị ca chọc , nhận lấy thịt viên, cắn một miếng.
Hạ nhị ca cũng cắn một miếng rau cải trắng.
Hai đồng thời giật .
Không hẹn mà cùng về phía đối phương.
Trong mắt tràn đầy khiếp sợ.
Thật là ngon quá !
Sau khi về đến nhà, Trần Hi lấy Thư Phù Lôi mà Thập Bát Nương tặng , cha Trần cũng vui vẻ.
Không vui vẻ vì bánh ngọt ăn, mà là vui vẻ vì khuê nữ rốt cục cũng bằng hữu, chướng mắt nữa.
Người một nhà vui vẻ ăn xong cơm tối phong phú, đó lập tức tiếp tục bận rộn.
Sau khi chuẩn xong tất cả nguyên liệu nấu ăn cho ngày mai, Trần Hi thấy đậu phộng còn thừa nhiều, cho nên tìm một cái bồn rửa, dùng một miếng vải rách dùng tới nữa, khi thấm nước, đặt đậu phộng lên, đó đắp lên một tấm ván gỗ, để che ánh sáng, còn đặt ở trong góc phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-103.html.]
Ủ chút mầm đậu phộng ăn .
Làm xong những thứ , nàng mới vỗ vỗ tay ống trúc mà cha Trần cưa , cha Trần cưa, Trần Diệu mài, chẳng mấy chốc mấy chục cái.
"Đủ đủ ." Nàng : "Đủ dùng cho ngày mai , ngủ , còn ngày mai hẵng tiếp, khuya lắm ."
Lúc cha Trần và Trần Diệu mới dừng tay.
Sân nhỏ bận rộn hơn nửa ngày, lúc mới an tĩnh .
Sáng sớm hôm , Trần Hi dậy sớm băm nhân bánh, bởi vì hôm nay nhiều sủi cảo lắm, nàng cũng cần dậy sớm, lâu băm xong.
Chỉ là hôm nay đa dạng nhiều món, lúc chuyển đồ lên xe tốn chút thời gian.
Ra khỏi nhà, mới chuyển qua góc rẽ, thấy Thập Bát Nương ở ven đường, đang phất tay với nàng.
Trần Hi cũng vẫy vẫy tay với nàng .
"Ta cũng tới thôi." Vừa lên xe, Thập Bát Nương liền : "Thời gian chúng đến cũng đúng lúc."
Nói xong lấy mấy cái Thư Phù Lôi từ trong giỏ đưa cho Trần Hi và Trần ăn.
Trần Hi cũng khách khí, lập tức nhận lấy.
Nóng hầm hập, là Thư Phù Lôi mới lò!
Nàng cởi khăn chắn gió xuống, trực tiếp cắn một miếng: "Ăn ngon quá !"
Mẹ Trần vốn định nhận, tiểu cô nương buôn bán một chút cũng dễ dàng, nhưng Thập Bát Nương kiên trì, cho nên bà đành nhận lấy.
Thấy Thập Bát Nương lấy cho cha Trần, Trần vội : "Không cần cho ông , hai chúng ăn một cái là , lúc nãy ăn cơm xong, đói bụng ."
Mẹ Trần ấn tay Thập Bát Nương thế nào cũng cho nàng đưa nữa, Thập Bát Nương đành từ bỏ.
Khi xe lừa đến cửa thôn, Thập Bát Nương với Trần Hi, nàng nhảy xuống xe, nhanh chóng nhét một gói hàng khe cửa, vài bước vượt qua xe lừa, nhảy lên xe.
Toàn bộ quá trình, xe lừa cũng dừng một chút.
Cha Trần Trần thấy, cũng nhớ kỹ căn dặn của khuê nữ và quan hệ của hai nhà, đều như thấy.
Trần Hi đương nhiên sẽ hỏi nhiều, chỉ là ngay khi tầm mắt của Thập Bát Nương qua, nàng nở nụ cảm kích với nàng .
Lại một đêm Lục Thời Nghiễn ngủ, động tĩnh của xe lừa, mở mắt trong bóng tối.
Hắn chần chờ, nhanh nhẹn dậy, mở cửa ngoài.
Đến cửa viện, quả nhiên chỉ lấy bánh ngọt Thập Bát Nương tặng.
Nàng ban đêm trở , buổi sáng cũng hề đưa đồ, hẳn là thật sự sẽ trở .
Hắn cầm điểm tâm nóng hầm hập, khóe miệng nhếch lên một độ cong an tâm.
Rất .
Như thế cũng . cũng ai nợ ai.
Hắn xoay trở về phòng, rốt cục lúc hừng đông, nặng nề ngủ .