Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:31:10
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa còn cchuẩn phần để quà cảm ơn Thập Bát Nương, cả một nồi đầy, trông phong phú.

"Ăn cơm thôi!"

Trần Hi điều chế xong nước gia vị cho gà bát bát, một chậu đầy, cũng ngon mắt.

Nàng thò đầu ngoài sân gọi cha Trần cùng Trần Diệu còn đang bận rộn khí thế ngất trời một tiếng: "Ăn cơm , cơm nước xong tiếp."

Cha Trần bận rộn đến nỗi mồ hôi nhễ nhại, cởi áo ngoài, như thế cũng ngẩng đầu lên mà chỉ đáp một tiếng: "Cưa xong đoạn , ngay đây."

Làm ăn , việc bận rộn, ông Trần việc cũng cảm thấy mệt mỏi.

Trong hoảng hốt, ông cảm thấy thoáng cái trẻ hơn mười tuổi.

Mẹ Trần còn đang nướng bánh, Trần Hi đổ đầy gà bát bát hai ống trúc lớn, đó múc nước canh, với Mẹ Trần: "Con đưa cho Thập Bát Nương , lập tức sẽ trở ."

Mẹ Trần lên tiếng: "Đi đường chậm một chút, vội, chờ con về cùng ăn cơm."

Trần Hi ôm hai ống gà bát bát khỏi cửa sân.

Hôm nay nhà Trần gia đang món ngon, từ khi trở về ngừng băm thịt cắt rau, mùi thơm ngào ngạt khiến thèm thuồng, thêm cuộc sống gia đình sung túc, ai ai cũng ghen tị.

trong thôn đang bưng bát ăn cơm tối ở đầu phòng thấy Trần Hi, hỏi nàng đang bưng cái gì.

Trần Hi cũng che giấu: "Làm chút đồ ăn, đưa cho Thập Bát Nương nếm thử."

thuận miệng : "Sao tặng cho nhà một ít."

Trần Hi cũng khách khí: "Thúc cũng đưa đồ ăn ngon cho nhà mà!"

Vô duyên vô cớ, tại tặng cho ngươi!

Người nọ ngượng ngùng: "Ta đùa thôi."

Mặc dù chút bất mãn, nhưng quả thật cũng tiện gì, nhà đó là nhà , cũng thể mặt dày mày dạn cứng rắn đòi .

...

Quả thật thèm!

Cũng Trần gia rốt cuộc món gì ngon!

Thơm quá! Cay quá!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-101.html.]

Nhà ăn bánh bao trắng mà chẳng còn thấy ngon nữa!

Cho nên , tại nhất định mắng .

Từ hôn thì từ hôn, cảm thấy Trần gia việc đạo nghĩa, thì đạo lý cho , tại mắng khó như , còn ném rau diếp trong nhà .

Người cũng phạm pháp gì.

Lục tiểu tử hôm nay cũng rằng Trần gia cũng sai cái gì, cần la đánh la giết...

Ôi.

Giờ thì hối hận .

Hiện tại thằng nhãi trong nhà thèm ăn đến mức kêu oa oa, cũng tiện tới cửa xin một miếng cho hài tử đỡ thèm, chỉ thể đóng cửa chịu đựng.

Mấu chốt là, mùi thơm đóng cửa là ngăn , nó len lỏi từng kẽ hở, khiến vô cùng khổ sở.

Dùng tiền mua chút cho hài tử đỡ thèm?

Thật là... hổ mà.

nếu thật sự cách nào khác, cũng chỉ đành thôi.

Không ít đều động tâm tư dùng tiền mua.

Những thứ Trần Hi , nàng đang vui vẻ đến nhà đẻ của Thập Bát Nương.

Hai nhà cách xa, nhưng cũng xuyên qua vài con ngõ nhỏ, ít đều thấy Trần Hi đưa đồ ăn ngon cho Thập Bát Nương.

Cũng hâm mộ.

Đến Hạ gia, cửa viện Hạ gia còn mở, nàng tùy tiện , mà ở cửa gọi : "Thập Bát Nương..."

Thập Bát Nương đang bận rộn ở phòng bếp, thấy, vẫn là Hạ nhị ca thường săn núi tai thính mắt tinh, thấy động tĩnh liền xem: "Trần Hi?"

Hắn chút kinh ngạc.

Thấy Hạ nhị ca, Trần Hi : "Thập Bát Nương nhà ?"

"Muội , Trần Hi tìm ." Hạ nhị ca đầu gọi một tiếng về hướng nhà bếp, thấy Trần Hi cầm đồ trong tay, hình như là đồ ăn, liền : "Ngươi ."

Trần Hi , ở bên ngoài: "Ta ."

Nghe giọng của ca ca, Thập Bát Nương vội vàng đồ dùng trong tay xuống, ngoài: "Sao ngươi tới đây?"

Loading...