Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 425
Cập nhật lúc: 2024-10-26 19:13:18
Lượt xem: 73
Cha mẹ chồng của chị ba nhà họ Thái không muốn nuôi cháu nhà người khác, bọn họ cưới vợ cho con trai cũng chỉ muốn con trai tương lai có người chiếu cố mà thôi, không muốn cái khác, cho nên chuyện này cũng ầm ĩ lên.
Chuyện này vừa ra, nhà họ Thái liền như xướng tuồng.
Bởi vì có chuyện của nhà họ Thái, cho nên dù Bùi Tử Du mang theo Trần Tuyết lặng lẽ trở lại, cũng chưa có ai chú ý, bởi vì chuyện bọn họ trở về không thể náo nhiệt bằng nhà họ Thái bên kia.
Tô Tình đương nhiên cũng không biết, là lúc cô đến chợ đen gặp được Bùi Tử Du, mới biết Bùi Tử Du đã trở lại, nhưng cô và Bùi Tử Du cũng không có gì để nói.
Bùi Tử Du nhìn thấy cô cũng ngây ngẩn cả người, nhìn thấy cô sắp phải đi vội nói: "Tình Tình!"
Chân Tô Tình trệt một cái, nổi một tầng da gà, xoay người liếc mắt nhìn anh ta một cái, nói: "Bùi Tử Du, mời anh tự trọng chút!"
"Mời anh tự trọng chút? Em còn muốn anh tự trọng như nào, anh vẫn luôn gọi em như vậy." Bùi Tử Du có chút bi thương mà nhìn cô.
Tô Tình trào phúng nhìn anh ta: "Chẳng lẽ anh không biết cái gì gọi là trước khác nay khác?"
Bùi Tử Du nhấp miệng nói: "Anh biết em còn đang trách anh……"
"Anh dừng lại đi, tôi không còn quan hệ gì với anh, anh đi cầu độc mộc của anh, tôi đi đường dương quang của tôi, mọi người nước sông không phạm nước giếng, anh nên làm gì thì làm đi, nếu không để lát nữa tôi gọi Thế Quốc nhà tôi đến, xem anh ấy có đánh anh không!" Tô Tình hừ lạnh.
"Bộ vận chuyển bây giờ chắc đã đi làm nhỉ." Bùi Tử Du nói.
Trong lòng Tô Tình ghê tởm muốn chết, cho nên là biết Vệ Thế Quốc hiện tại không ở đây nên mới gọi cô lại sao? Đây là muốn làm cái gì?
Tô Tình liếc anh ta một cái cũng ghét bỏ, xoay người chạy lấy người, vận mệnh chú định cô có một loại cảm giác, cách Bùi Tử Du và Trần Tuyết càng xa càng tốt!
Bùi Tử Du thấy cô đi lưu loát như vậy, trong lòng không giấu được mất mát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-425.html.]
Anh ta cũng biết bây giờ cô đã lấy chồng, nhưng không thấy cô còn được, nhìn thấy cô, anh ta cũng không khống chế được chính mình, liền muốn trò chuyện với cô, muốn biết hiện giờ trong lòng cô còn có vị trí của anh ta hay không?
Ở chợ đen bên này mua một ít trứng gà, Bùi Tử Du thất hồn lạc phách quay về nhà, nhưng lần này trực tiếp thấy chị cả đứng ngoài cửa phòng chửi ầm lên.
"Chưa thấy qua người nào không biết xấu hổ như mày, nhà họ Bùi không chào đón mày chính là không chào đón, còn dám mặt dày mày dạn theo về, mày cho rằng nhà tao sẽ muốn mày sao, mày cho rằng trong bụng có con là có thể mẫu bằng tử quý có phải hay không? Tao nói cho mày biết, đứa nhỏ này mặc kệ là mẹ tao hay là tao, đều sẽ không nhận, mày cũng xứng gả cho em trai tao sinh con sao? Nếu mày thức thời một chút tốt nhất nên đi bệnh viện phá bỏ, nhanh chóng từ đâu ra thì cút về chỗ đó, em trai tao là sinh viên, tương lai cũng phải tìm sinh viên làm vợ, loại phụ nữ ở nông thôn như mày tính là cái thá gì?" Bùi Cát Tường mắng.
Mà Trần Tuyết trong phòng lấy nhẫn nhục làm trọng, ủy khuất như một đóa tiểu bạch hoa, nói: "Chị cả, em là thật lòng thích Tử Du, chị không thể chia rẽ chúng em."
"Tao nhổ vào……"
Bùi Cát Tường chuẩn bị tiếp tục mắng, Bùi Tử Du nghe không nổi nữa, quát lớn: "Chị cả, sao chị lại về rồi, nhà chị không có chuyện gì làm sao?"
Bùi Cát Tường nhìn em trai mình, lại nghe được em trai mình nói ra lời như vậy, lập tức nói: "Tử Du, chị chính là chị cả của em, sao em có thể nói chuyện như vậy với chị? Đây là nhà mẹ đẻ của chị, chẳng lẽ chị còn không thể về nhà mẹ đẻ sao? Hơn nữa cũng may chị đã về, không thì cũng không biết mẹ bị cô ta chọc tức thành dáng vẻ gì đâu!"
Lúc này trong phòng liền truyền đến thanh âm đau n.g.ự.c ai da ai da của bà Bùi.
Trần Tuyết thấy Bùi Tử Du đã trở lại, mới mở cửa, ủy khuất nói với Bùi Tử Du: "Tử Du, em không có chọc tức mẹ, mẹ nói đầu mình đau, em liền mát xa cho mẹ, nhưng chị cả vừa tới liền nói em ngược đãi mẹ, còn muốn đánh em, em nói cho chị ấy em đã mang thai, chị ấy còn không buông tha em, lúc này em mới trốn đi."
Bùi Cát Tường tức giận đến phát run, tiện nhân này quả nhiên không phải thứ tốt, thấy em trai cô ta đã quay về liền bắt đầu cáo trạng, em trai không ở nhà liền ngụy trang giống con thỏ.
"Tử Du à, chuyện này thật sự là Cát Tường không đúng, Tiểu Tuyết là người tốt, hôm nay con bé thật sự là mát xa cho mẹ, là chị cả con hiểu lầm con bé." Bà Bùi lúc này che n.g.ự.c đi ra , nói.
Trần Tuyết kinh hỉ nhìn về phía mẹ chồng mình, không nghĩ tới mẹ chồng sẽ nói chuyện vì mình, quả nhiên, mẹ chồng vẫn là bị thật lòng và thành ý của cô ta đả động, nguyện ý tiếp nhận cô ta!
"Mẹ?!" Bùi Cát Tường lại dùng ánh mắt khiếp sợ không thể tưởng tượng nhìn mẹ mình.
Mẹ cô ta không phải là bị yêu ma quỷ quái gì bám vào người chứ?