Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 419
Cập nhật lúc: 2024-10-26 19:11:58
Lượt xem: 85
Người bán hàng rất vui vẻ, nói: "Đây đã là hàng mới nhất."
"Như vậy sao." Tô Tình nhìn không quá vừa lòng, cười nói với bà Đường: "Đến lúc đó sẽ phải mang rất nhiều đồ, chờ chúng ta qua Bắc Kinh bên kia, lại đi dạo xem?"
Bà Đường biết cô không thích mấy kiểu dáng này, nói: "Được."
"Giữa trưa chúng ta qua tiệm cơm bên kia ăn, không cần về nhà ăn, qua chỗ tiệm cơm mẹ con làm." Tô Tình cười nói.
"Có thể quấy rầy mẹ con đi làm hay không?" Bà Đường cười nói.
"Sẽ không, chúng ta qua bà ấy sẽ rất vui." Tô Tình nói.
Vệ Thế Quốc và thầy Cung, mỗi người ôm một đứa bé, đều qua tiệm cơm quốc doanh bên này.
Bắc Kinh, nhà họ Cung.
Giang Mai xách quà tặng trở về, sắc mặt cực kỳ khó coi, mặc cho ai Tết nhất mang lễ vật tới cửa bị người đuổi ra, sắc mặt đều sẽ không tốt.
"Mẹ, làm sao vậy?" Cung Như Họa vừa lúc ở nhà, nói.
"Còn không phải hai cái lão già họ Trương với họ Lý kia sao, mẹ mang lễ vật tới cửa, bọn họ vậy mà gọi người đuổi mẹ ra ngoài!" Giang Mai bực tức nói, còn nói Tết nhất đừng tới nhà thêm đen đủi, thật sự là tức giận.
"Mẹ, sao không gọi cha con qua cùng?" Cung Như Họa nói.
"Nếu cha con chịu đi, còn cần mẹ vất vả như vậy sao?" Giang Mai nói.
Cung Như Họa liền nói: "Ba không đi, vậy để chị cả đi."
Giang Mai tức giận nói: "Con bé c.h.ế.t tiệt đấy mà chịu đi, mẹ còn có thể chặn đầu, nhưng nó sống c.h.ế.t không chịu đi mẹ còn có biện pháp nào? Nó có phải lại không ở nhà hay không, lại đi ra ngoài?"
Cung Như Họa nhíu mày nói: "Con còn thắc mắc sao chị cả luôn đi ra ngoài, thì ra là trốn mẹ."
"Không có một ai khiến mẹ bớt lo!" Giang Mai bực mình nói.
"Mẹ, con thấy với thái độ của thầy Trương và thầy Lý, dù ông bà nội quay về, cũng không dễ hòa giải như vậy." Cung Như Họa buông báo, nghiêm túc tính toán.
Giang Mai cũng cảm nhận được, những bạn tốt kia của cha mẹ chồng ngay cả ăn Tết cũng không cho cô ta tới cửa, nếu nói không có cha mẹ chồng bày mưu đặt kế, cô ta không tin.
"Không hòa giải thì như thế nào? Bọn họ cũng chỉ có một đứa con trai là cha con mà thôi, chúng ta cũng chỉ cần tỏ thái độ hòa giải, cuối cùng có tha thứ hay không cũng không phải do bọn họ!" Giang Mai hừ lạnh.
Nếu có anh em khác còn nói, nhưng hai vợ chồng già có sao, không có, cũng chỉ có một đứa con trai là chồng mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-419.html.]
Sau này già rồi không động đậy nổi, còn không phải nhờ con trai đi hầu hạ sao?
Đến lúc đó còn có thể mạnh miệng tới khi nào.
Cung Như Họa nghe được lời này liền an tâm rồi, cười nói: "Vẫn là mẹ thông suốt, con ủng hộ em, mẹ bây giờ chính là nhẫn nhục vì chuyện lớn, mẹ vất vả rồi."
Giang Mai mới vừa lòng một chút, nói: "Con hiểu chuyện hơn chị cả con, không giống chị con, tức c.h.ế.t mẹ, không hiểu được dụng tâm lương khổ của mẹ, đồ của cha mẹ, sau này còn không phải của mấy đứa à? Sau này xuất giá không cần của hồi môn sao? Hai tòa nhà kia đáng giá không ít tiền!"
Cung Như Họa cũng nói theo: "Vậy hai tòa nhà kia có thể giá trị bao nhiêu tiền?"
"Chỗ ở đại học Thanh Hoa bên kia, ít nhất cũng phải con số này." Giang Mai giơ một thủ thế.
"Một ngàn?" Cung Như Họa hỏi.
"Cái gì mà một ngàn, ít nhất cũng phải một vạn!" Giang Mai nói.
Cung Như Họa hít sâu một hơi, nhà bên kia đáng giá như vậy sao? Vội nói: "Vậy chỗ hai cửa vào kia thì sao?"
"Dù sao cũng sẽ không thấp hơn con số này." Giang Mai giơ ba ngón, lúc này Cung Như Họa đã hiểu, đây là không ít hơn ba vạn.
Không ngờ hai ông bà lão kia lại có tiền như vậy?
"Cái này cũng chưa tính đến tiền bồi thường của bọn họ đâu." Giang Mai cảm khái, nếu không sao cô ta phải theo sát bên kia như vậy?
Chỉ muốn qua đi tỏ vẻ một chút xem hai người già sao còn chưa quay về, nhà cũng đã dọn dẹp xong, cũng nên trở về ăn Tết chứ?
Nhưng người ta căn bản không nói cái gì với cô ta cả.
Cung Như Họa trước đó cũng không quan tâm chuyện quay về, nhưng bây giờ lại động tâm.
Chờ chị cả Cung Như Thư quay về, Cung Như Họa liền nói năm nay ông bà nội còn chưa về ăn Tết, năm ngoái cũng chưa về, không biết ở bên ngoài ra sao?
Cung Như Thư nhìn cô ta nói: "Em không cần thăm dò những chuyện này, chuyện của ông bà nội, chị cũng không biết."
Cô ấy biết ông bà nội không trở về ăn Tết, cô ấy đã lén qua bên kia hỏi, bên kia nói rằng cô ấy không cần lo lắng, hai người không có việc gì, không trở về ăn Tết cũng là có nguyên nhân.
Cụ thể thì chưa nói, cô ấy cũng không hỏi nhiều, biết hai người không có chuyện gì là đủ rồi.
"Chị cả, chị thật là không thú vị, em cũng chưa nói cái gì." Cung Như Họa cũng nói, lại cầm lấy báo nói: "Chị xem nữ Trạng Nguyên tỉnh W này, cô ấy cũng báo danh đại học Thanh Hoa đấy, đến lúc đó sẽ là bạn học với chúng ta."
Cung Như Thư không nói gì.
Cung Như Họa cũng mặc kệ chị mình, nhìn nữ Trạng Nguyên tỉnh W trên báo, trong mắt xẹt qua một tia ghen ghét, không nghĩ tới chỗ thâm sơn cùng cốc có thể có một con phượng hoàng vàng bay ra, con lớn lên yêu diễm như vậy, cũng không biết dùng thủ đoạn dơ bẩn gì mới lấy được thành tích tốt như thế!