Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 258
Cập nhật lúc: 2024-10-20 22:53:58
Lượt xem: 121
Chẳng bao lâu bà Đường cũng trở về rồi, đem về một cân trứng gà, mấy người già trong thôn rất có năng lực giấu trứng gà, hơn nữa tình cảnh lén nuôi gà cũng là từ mấy người già bắt đầu, bởi vì đặc biệt miễn không nổi, mấy thế hệ người bần nông, bọn họ lại đã một nắm tuổi.
Thực sự có người lại kiểm tra thì đã làm sao chứ, hướng phía đất nằm xuống làm gì được bọn họ?
Có chỗ dựa nên không sợ. Một người dám mua một người dám bán, vừa vỗ đã hợp.
Tô Tình đem anh trai Tiểu Vệ cùng em gái Tiểu Vệ đang mệt mỏi muốn ngủ về giường đi ngủ trước, nhìn thấy em trai em gái đều đi ngủ cả rồi, Tiểu Ngư mới đi về nhà.
Tô Tình đem bột trộn xong xuôi rồi mới đi lại nói chuyện với bà Đường.
"Cô à, bên thầy có thông tin gì truyền xuống không?" Tô Tình nhỏ giọng hỏi.
Bà Đường nói tới chuyện này rất vui mừng, nhỏ giọng nói: "Có, lão đầu nói chậm nhất là năm sau!"
Tô Tình cười nói thật tốt, bà Đường lại nhỏ tiếng nói: "Ông ấy bảo con chăm chỉ đọc sách, đừng bỏ bê nữa, tương lai sẽ có tác dụng lớn đấy. "
Tô Tình hiểu điều này, gật đầu nói: "Con sẽ chăm chỉ."
Bà Đường nói: "Tương lai con mà thi được Thanh Đại, tới lúc đó cô và thầy sẽ trở về, con dẫn theo Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ, hai người chúng ta cũng không có việc gì làm, liền trông con cho hai đứa!"
Tô Tình thật cảm động: "Cảm ơn cô." Cô thực không đành lòng hai đứa trẻ đâu, nếu như đi học rồi bọn trẻ có thể dẫn theo thì không có gì tốt hơn như thế nữa.
Bà Đường cười cười: "Con đừng nói như vậy."
Nộp xong công lương, chuyện tiếp theo đương nhiên là chia lương thực rồi.
Lúc đem hơn trăm cân lương thực gánh về nhà, trên mặt của Tô Tình vẫn luôn nở nụ cười.
Những lương thực này cơ bản đều do Vệ Thế Quốc kiếm được, mặc dù cô có tham gia vụ thu này, nhưng cả một năm này cũng chỉ tham gia làm việc mỗi vụ thu hoạch mùa thu này mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-258.html.]
Điểm công của cô miễn cưỡng gọi là khẩu phần lương thực không bị trừ tiền.
Chẳng qua mấy chuyện này đều là chuyện nhỏ mà thôi, chủ yếu là những lương thực này đều đưa về nhà, như vậy liền không cần lo lắng phần lương thực của một nhà nữa.
Dẫu sao mùa đông năm nay có khả năng sẽ lạnh một chút đấy, bây giờ mới là lúc nào, mà buổi sáng thức dậy đều có thể nhìn thấy chút vụn băng trên đất.
Trước kia lúc vụ thu hoạch mùa thu Vệ Thế Quốc đương nhiên không có thời gian rảnh rỗi đi tới chỗ giao dịch, đến mức phần ăn của hai đứa trẻ đều cắt giảm đi không ít.
Đây còn bởi vì mỗi buổi sáng bà Đường đều sẽ dậy sớm đi lên trấn mua chút thịt cá về, bằng không e rằng chưa chắc đã đủ sữa cho Mặt Trăng Nhỏ bú.
Bây giờ đã bận rộn xong việc ngoài ruộng rồi, Vệ Thế Quốc đợi hai ngày mới đợi đến ngày mà nơi giao dịch đã hẹn trước.
Sau khi màn đêm buông xuống, anh một lời không nói liền đi qua.
Đêm nay chỗ giao dịch rất náo nhiệt.
Bởi vì đều phải bận thu hoạch vụ thu, khó mà có được ngày tốt như hôm nay, chẳng phải là nên làm chút đồ ngon mang về nhà ăn sao?
"Bên này tôi có một cái đùi sơn dương, mới g.i.ế.c sáng sớm nay, cậu có muốn cái đùi này không?" Người đàn ông có râu hỏi Vệ Thế Quốc.
Vệ Thế Quốc làm gì có chuyện không muốn chứ? Vừa hay cầm về bồi bổ cho vợ anh, những ngày này thật là thiệt thòi cho vợ anh, nhưng anh vẫn là hỏi lại: "Làm sao mà có cái này?"
"Khà khà, sau này chỉ cần cậu muốn, tôi liền có thể làm được, không chỉ cái này, năm ngoái mấy thứ đồ mà cậu đi nhà vợ cậu, năm nay tôi đều có thể làm được!" Người đàn ông có râu cười nói.
Vệ Thế Quốc nói: "Anh quen biết nhiều, nói cho tôi biết chút tình huống hiện tại bên ngoài đang như thế nào đi?"
Người đàn ông có râu chia cho anh một điếu thuốc, nói: "Tôi cũng không có gì che giấu cậu cả, tôi nghe được thông tin, đoán chừng ngày sau đều sẽ không giống như bây giờ nữa, chúng ta làm cái này có lẽ càng ngày sẽ càng được nới lỏng!"
"Bởi vì bọn họ ngã đài rồi sao?" Vệ Thế Quốc nhìn anh ta.
Người đàn ông có râu cười cười, nói: "Đúng vậy, không có mấy người gây rối này, quốc gia của chúng ta còn có thể không phát triển hơn sao? Chúng ta cũng quen biết nhiều năm như vậy rồi, lúc trước tôi chưa có nhắc đến, bây giờ tôi cũng hỏi cậu một câu, cậu có muốn cùng tôi làm cái này không?"
Anh ta đương nhiên không phải là tùy tiện lôi kéo người làm cùng, anh ta thật sự cảm thấy con người Vệ Thế Quốc này khá tốt, cho nên mới bằng lòng hợp tác, nếu không sao không làm cùng anh em ruột của anh ta mà lại lôi kéo Vệ Thế Quốc làm gì chứ?