Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 222
Cập nhật lúc: 2024-10-20 17:36:09
Lượt xem: 135
Tô Tình cười một tiếng, nói: "Đúng vậy, cũng là chị chồng của con tốt, thử đổi sang cô em chồng một chút xem?"
Bà Đường đường nhớ tới tác phong đặc biệt thừa lúc năm mới anh trai chị dâu không có ở nhà thì liền muốn về nhà mẹ đẻ dọn đồ của Vệ Thanh Lan, liền bật cười lắc đầu.
Tô Tình biết ngày hôm qua đã đi đến thông báo cho chị chồng, còn bên cô em chồng kia xa nên anh không đi thông báo.
Nhưng mà thật ra là, nếu không phải vì Vệ Thanh Lan không tốt lành gì, thì thế nào Vệ Thế Quốc cũng đến thông báo một cái.
Dù sau thì nhà mẹ vừa sinh ra một cặp cháu long phượng thai, dĩ nhiên phải báo cho người làm cô này rồi.
Nhưng Vệ Thế Quốc không đi thông báo vì đường xa là một, còn một cái là do bây giờ vợ anh đang ở cữ, chắc chắn chị cả sẽ không quay về khiến cho vợ anh phải chịu ấm ức, còn người em ba này thì không chắc được.
Trong thời gian ở cữ vợ anh không thể tức giận được, Vệ Thế Quốc cũng chắc chắn sẽ không để cho vợ anh phải thấy phát cáu, nếu mà cô tức giận sẽ ảnh hưởng đến cơ thể, lỡ như giận đến mất sữa vậy thì phần ăn của con trai, con gái anh phải làm sao giờ?
Tóm lại, dứt khoát không thông báo, chờ sau này rãnh lại đi nói một tiếng, dù sao cũng không thiếu chút đồ cô ta đem tới kia.
Bởi vì không bị ấm ức, ngày tháng ở cữ của Tô Tình cực kỳ thoải mái, hơn nữa bà Đường cũng rất là tiến bộ, cũng không có bắt Tô Tình cứ phải nằm trên giường đất, đợi ba ngày trôi qua, bà liền đề nghị Tô Tình đi xuống giường dạo một vòng một chút.
Sau ba ngày, Tô Tình đã bình phục rất nhiều, dĩ nhiên là cô vẫn còn có chút khó chịu, nhưng mà đã được cải thiện rất nhiều, cho nên là cô đã có thể xuống đất, mang giày vào đi một chút, như vậy rất có ích cho việc bình phục.
Sau khi bắt đầu tẩm bổ cho Tô Tình, ít muối, ít dầu, cháo gà được nấu chín đều được vớt đi phần váng dầu ở trên rồi mới bưng tới cho cô ăn.
Mỗi ngày tâm trạng đều rất vui vẻ, bởi vì hoàn toàn không có việc gì khiến cô phiền lòng, cả hai đứa nhỏ cũng rất dễ chăm, Tô Tình thúc sữa, xuống giường rất nhanh, hai anh em tụi nhỏ ăn no rồi ngủ, ngủ đã rồi ăn, mỗi ngày cũng có lúc tỉnh dậy, nhưng mà phần lớn thời gian đều là ngủ.
Hơn nữa dù có tỉnh thì cũng không cần người khác phải dỗ, bởi vì hai anh em tụi nó sẽ mở to mắt quan sát cái thế giới mới này.
Sau đó cũng không biết nghĩ đến điều gì mà khóe miệng của anh trai Tiểu Vệ còn hơi cong lên, hình như là đang cười, em gái Tiểu Vệ cũng hơi cong khóe miệng, vẻ mặt này của hai anh em giống nhau như đúc, giống như là có thần giao cách cảm vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-222.html.]
Tô Tình cảm thấy đáng yêu muốn xỉu, sao trên đời này lại có đứa nhỏ đáng yêu như vậy chứ? Là do cô sinh đó!
Cô thấy thật kiêu ngạo mà.
Nhưng mà so với ngày tháng ở cữ này của cô thì Vệ Thế Quốc thật sự có hơi bận, bởi vì ban ngày phải đi làm, tối về còn đi giặt tã gì đó.
Bà Đường cũng sẽ làm giúp nhưng mà phần lớn thời gian đều là anh làm, anh cũng đặc biệt dặn cô của anh để lại là được rồi, cô của anh chỉ cần phải phụ trách chuẩn bị đồ ăn cho vợ anh thôi, những việc khác không cần phải làm.
Bởi vì vợ của thầy đã lớn tuổi rồi, sao anh có thể để bà phải đi giặt nhiều tã như vậy mỗi ngày được cơ chứ? Eo của người lớn tuổi như bà sao có thể chịu được, cho nên phần lớn thời gian Vệ Thế Quốc đều trở về giặt.
Tô Tình xót anh cực khổ, nhưng mà còn cách nào đâu, cô ở cữ nên không muốn làm việc, nói cô lười, nói cô không thông cảm cho anh đều được, nhưng mà cô đang ở cữ nên thật sự không muốn làm.
Bởi vì sinh con giống như đem cơ thể đi phá hủy rồi lại ghép lại lần nữa vậy, cô đã từng nghe người ta nói, phụ nữ có vài lần cơ hội được tái sinh lại.
Lần đầu tiên là trước khi tới kỳ kinh nguyệt, khi đó phải chăm sóc khung xương và cơ thể thật tốt.
Còn lần sau? Chính là sau khi sinh con xong, phải ở cữ thật tốt.
Đây không phải là do cô kiếm cớ để lười, mà đây thật sự là là chuyện có thật, cho nên cô không muốn làm, chỉ có thể để Vệ Thế Quốc cực khổ một chút.
Còn bà Đường tuổi đã lớn lắm rồi, eo chân cũng không tốt, cô cứ phải sai sử đến muốn gì được nấy như vậy sao?
Mỗi ngày bà đều đem đồ ăn đã làm xong tới, còn dọn trong và ngoài phòng, thế này rất tốt, trong lòng cô rất cảm kích.
Không thể lại để bà Đường lại làm nhiều việc như vậy, cứ để cho Vệ Thế Quốc cực thêm chút, dù sao cũng không bao lâu nữa đâu.
Chỉ bởi vì tính tình "vì lợi ích riêng" này của Tô Tình, cho nên đợi đến khi cô hết ở cữ thì cả người cô như lột xác vậy đó.