Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 171

Cập nhật lúc: 2024-10-19 13:51:17
Lượt xem: 118

Người phụ nữ bên cạnh không nhìn tiếp được nữa, mỉm cười nói với Vệ Thế Quốc: "Chồng của Tình Tình, chắc cậu không biết Tình Tình ở chỗ chúng tôi rất được người ta yêu thích, không biết bao nhiêu thanh niên trai tráng muốn làm con rể nhà họ Tô, nhưng không ngờ cuối cùng lại gả cho cậu, chuyện nhân duyên nói tới thật khiến người ta bất ngờ."

"Đúng vậy, Tình Tình cũng là do mấy người hàng xóm chúng tôi trông nó lớn lên, người chồng như cậu nhất định phải đối xử tốt với nó đấy có biết không, nếu không đừng nói nhà họ Tô không đồng ý, đến cả những người hàng xóm như chúng tôi cũng không đồng ý đâu." Một bà thím khác cũng nói hùa theo.

"Các thím các chị yên tâm, cháu và vợ cháu rất tốt." Vệ Thế Quốc mỉm cười.

"Không phải muốn đi dạo cửa hàng bách hóa sao, đi đi." Những người hàng xóm tốt bụng cười nói.

Tô Tình mỉm cười chào tạm biệt bọn họ, sau đó đưa Vệ Thế Quốc đi, trực tiếp phớt lờ bác Triệu.

"Tỏ vẻ cái gì chứ, gả cho một tên nhà quê chân lấm tay bùn mà còn đắc ý được." Bác Triệu bĩu môi nói.

"Thôi bà đừng nói nữa mà, tôi thấy chồng của Tình Tình cũng không tệ, rất đáng tin cậy!" Một đại thẩm khác nói.

"Tôi cũng thấy rất được, hơn nữa còn cao lớn, vừa nhìn đã biết là người thật thà, mắt nhìn của Tình Tình cũng tốt đấy chứ!" Bà chị kia cũng nói.

Đương nhiên, cũng có mấy người nhiều chuyện đứng về phía bác Triệu, thím Hứa nói: "Đang yên lành sao đi theo thằng ở dưới quê? Trước đây tiêu chuẩn con gái nhà họ Tô phải nói là rất cao. Từ nhỏ đã thích chạy theo sau thằng nhóc họ Bùi đó, đâu có để mắt đến mấy thanh niên khác?"

"Đúng vậy, tuy gia cảnh tên nhóc họ Bùi đó bình thường, nhưng là người rất ưu tú, trông rất đẹp trai học hành lại giỏi, cũng có hộ khẩu ở thành phố, đâu có như tên quê mùa dưới quê chứ?" Bác Triệu nói.

"Trước đây tôi cũng từng đi ngang qua đó, còn nghe nói năm nay thằng nhóc nhà họ Bùi sẽ về đây ăn Tết đấy?" Thím Hứa nhiều chuyện nói.

"Hôm nay về chưa, hôm nay là ba mươi Tết rồi!" Bác Triệu lập tức kỳ quái nói.

"Muốn về thì nhất định hôm nay sẽ về, chiều nay không có việc gì thì qua đó nghe ngóng thử, phải hỏi cho kỹ càng, quay về nhớ nói lại với tôi, coi thử bên đó có phải có thứ gì không cho người ta thấy không." Thím Hứa nói.

Lần trước, con gái nhà lão Thái có gửi thư về, nhưng chỉ nói là gả cho người ta, còn những thứ khác không nói.

Nhưng đâu thể tùy tiện gả cho người ta chứ? Chắc chắn là có chuyện gì đó không muốn người ta biết!

"Đúng là nói bậy, nếu là chuyện xấu hổ nhà họ Tô có thể dễ dàng để yên vậy sao?" Những người bên cạnh nghe không được nữa, cũng không khách khí nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-171.html.]

"Này thì chưa chắc..."

Cuối cùng cả đám xôn xao bàn luận.

Nhưng mà, hôm nay Bùi Tử Du thật sự đưa Trần Tuyết về thành phố, còn gặp phải chuyện lần trước Tô Tình gặp phải, lần này phải đứng đợi tài xế sửa xe ở trong gió lạnh.

Hơn nữa, Tô Tình cũng giới thiệt quan hệ với mấy người hàng xóm với Vệ Thế Quốc.

"Có bác Triệu và thím Hứa, người họ là người nhiều chuyện nhất, giống như mấy bà vợ nhà họ Đinh trong làng chúng ta vậy, lời bọn họ nói anh đừng để tâm, cứ coi như họ đang ghen tỵ ngưỡng mộ anh thôi." Tô Tình nói.

"Hả?" Vệ Thế Quốc nhướng mày.

"Trước đây bác Triệu cũng muốn giới thiệu cháu trai ruột của bà ta cho em, nhưng cháu trai của bà ta chẳng khác một kẻ quê mùa, lúc đó em còn rất trẻ, bị em trêu chọc một trận, thì căm thù tới giờ." Tô Tình thành thật nói.

Trong mắt Vệ Thế Quốc mang theo ý cười, nói: "Anh sẽ không để tâm những lời họ nói đâu."

Tô Tình cười gằn nhìn anh, nói: "Nhưng mà mấy người Lâm đại tẩu nói đều là thật, trước đây ở chỗ bọn em không có thanh niên nào là không dành tặng mấy thứ tốt cho em, tan học về nhà đều giành nhau tặng em, có chuyện hay không cũng muốn mời em đi xem phim."

"Nhưng mà bây giờ em là vợ anh rồi, bọn họ không có cửa nữa." Vệ Thế Quốc mím môi nói.

Tô Tình mỉm cười: "Anh đừng đắc ý."

"Đương nhiên là phải đắc ý rồi, nhưng mà anh sẽ không để vợ anh đi theo sai người, cũng sẽ không để vợ anh bị bọn họ đem ra đùa giỡn nữa!" Vệ Thế Quốc nghiêm túc nói.

Tô Tình nhìn anh, Vệ Thế Quốc bị nhìn đến trong lòng ngứa ngáy, hỏi: "Vợ à, sao thế?"

"Em phát hiện càng lúc mồm mép anh càng láu lỉnh, nói năng ngọt xớt hơn rồi đấy." Tô Tình nói.

Vệ Thế Quốc cười: "Đều là lời thật lòng, xuất phát từ trong tim anh, nếu có nửa câu giả dối thì..."

"Được rồi được rồi, năm mới rồi anh ngừng lại cho em đi, nhưng mà anh nhớ cho kỹ, nếu như để em biết anh dám nói những lời như thế này với người phụ nữ nào khác bên ngoài, xem em có xử lý anh không." Tô Tình hộc hằn nói.

Vệ Thế Quốc mỉm cười.

Loading...