[Xuyên Nhanh] Nữ phụ không dễ chọc (2) - Chương 46: Chị gái không dễ chọc. (46)
Cập nhật lúc: 2024-11-01 15:55:07
Lượt xem: 61
Trong lòng giáo sư Chu cũng đã sớm có câu trả lời, chỉ là không dám tin rằng một đứa trẻ mười mấy tuổi lại có thể độc ác đến vậy. Dưới sự giáo dục tốt, giáo sư Chu sẽ không đi bình luận về Tưởng Điềm Điềm, nhưng điều đó không ngăn cản ông nhanh chóng báo cáo sự việc lên trường. Rất nhanh, tài khoản chính thức của Kinh Đại đã phát đi một thông báo, tổ chức một nhóm điều tra để điều tra sâu về những thông tin sai lệch gần đây.
Kinh Đại làm việc rất nhanh, một tuần sau, tài khoản chính thức lại đăng một thông báo.
Sau khi điều tra xác minh, những lời đồn sai sự thật liên quan do nhân viên tạm thời của căn tin trường nhận hối lộ từ bên ngoài và cố tình phát tán. Không để cho cư dân mạng châm chọc, lại đổ lỗi cho nhân viên tạm thời, cũng cho biết cuộc điều tra tiếp theo đã được chuyển giao cho cơ quan công an, đồng thời tuyên bố Kinh Đại sẽ truy cứu đến cùng đối với bất kỳ hành vi nào bôi nhọ danh dự của sinh viên.
Khi cảnh sát tìm đến cửa, Điền Siêu đang video call với Dương Tiêu.
Mỗi bước mỗi xa
Thật vất lắm nữ thần mới chủ động thể hiện thiện ý, hơn nữa tình cảm ngày càng phát triển. Dương Tiêu vui vẻ không muốn trở về nước, mẹ Dương trước đây đã có ý định để cậu ta ở lại Mỹ, thấy con trai trước đây không đồng ý giờ đã đồng ý, liền nhanh chóng làm thủ tục cho cậu ta. Vì vậy, để giải quyết chuyện của Diêu Dao, cậu ta trực tiếp tìm đến người anh em tốt là Điền Siêu.
Dương Tiêu vừa đưa Tưởng Điềm Điềm về, trên mặt còn lưu lại chút phấn khích chưa tan, "Anh em, chuyện thế nào rồi?"
Điền Siêu nhăn mặt, "Cậu đừng nói, chuyện này thật sự không dễ giải quyết đâu."
Điền Siêu là người bản địa Yến Thành, cũng giống như Dương Tiêu, nổi tiếng là phú nhị đại. Ban đầu tưởng rằng xử lý một nữ sinh đại học không có bối cảnh sẽ dễ như ăn bánh, không nghĩ ngợi gì đã đồng ý, nhưng không ngờ muốn đứng ngoài trường để chờ Diêu Dao, cô căn bản không có thời gian ra ngoài, còn muốn tìm người trong trường để dạy dỗ cô, sinh viên Kinh Đại ai cũng có cốt khí. Cuối cùng, khó khăn lắm mới tìm được vài nhân viên tạm thời để phát tán tin đồn, nhưng chờ mãi cũng không thấy có tác dụng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc-2/chuong-46-chi-gai-khong-de-choc-46.html.]
Điền Siêu đã bị tình hình này làm cho tức giận, "Không biết đứa con gái mà cậu muốn xử lý là người gì, ba tháng rồi mà không thấy nó ra khỏi trường, đây là đi học hay là ngồi tù vậy? Còn những sinh viên ở Kinh Đại, nói thật là khiến tôi tức điên lên."
Mỗi vài ngày thì Tưởng Điềm Điềm lại nhắc đến Diêu Dao, Dương Tiêu tự nhiên rất để tâm, "Con ả này nhiều mưu mô lắm, không thì sao lại khiến nhà Điềm Điềm gặp phải nhiều chuyện như vậy, ngay cả cô ấy cũng bị gửi ra nước ngoài. Anh em, cậu nhất định phải nghĩ cách giúp tôi, coi như tôi nợ cậu một ân tình lớn."
Điền Siêu thấy buồn cười, đại thiếu gia của nhà Dương trước nay không sợ trời không sợ đất mà giờ lại vì một đứa con gái làm đến mức này, không nhịn được nháy mắt, "Tôi hiểu tôi hiểu, đúng là trùng quan nhất nộ vi hồng nhan." Nói xong thì hứa sẽ nghĩ cách, chuyện này giao cho cậu ta coi như là giúp bạn bè cùng chị dâu vui vẻ.
Khi vừa kết thúc video call, đúng lúc Điền Siêu đang nghĩ có nên tìm thêm vài người nữa, hoặc trực tiếp nghĩ cách đưa Diêu Dao ra ngoài thì bỗng nghe thấy tiếng quát lớn từ dưới lầu, “Điền Siêu, mày cút xuống đây ngay!”
Điền Siêu không sợ trời sợ đất, chỉ sợ mẹ, vừa nghe thấy giọng của mẹ đã nhanh chóng chạy xuống lầu. Chưa kịp hỏi han như mọi khi thì thấy trong phòng khách ngoài mẹ mình đang tức giận còn có hai viên cảnh sát đứng đó.
Mẹ Điền Siêu mặt mũi khó coi, “Mày không tìm chút việc cho tao thì không thấy thoải mái sao!”
Điền Siêu nghe mà như người mù đi trong sương mù, giống như nhiều phú nhị đại khác, cậu ta cũng có bệnh chung của giới nhà giàu, quen sống ở vị trí cao nên không hề cảm thấy chuyện Diêu Dao nghiêm trọng, thậm chí giờ này cậu ta cũng không nghĩ đến vấn đề đó, lục lọi hết trí nhớ gần đây cũng không thấy mình đi đâu nhiều, ngay cả lái xe cũng không thường xuyên, không khỏi ngơ ngác.
Mẹ Điền nhìn càng tức giận hơn, giơ tay lên đánh vào đầu cậu ta một cái, “Tao hỏi mày, mày ở Kinh Đại đã làm gì?”
Điền Siêu ngơ ngác, “Con có thể làm gì ở Kinh Đại? Con còn chưa bao giờ đi tới, con có thể làm gì ở Kinh Đại?”