Vân Xu thở dài xé lớp màng plastic, đặt cơm trứng cuộn vào lò vi sóng hâm nóng. Sau đó ngồi vào bàn ăn dùng bữa. Ăn xong cơm tối, bên ngoài cửa sổ đã là màn đêm dày đặc. Vân Xu kéo rèm lại, đi vào phòng tắm tắm rửa. Đúng vậy, trong phòng ngay cả đồ ngủ của cô cũng có. Thật kỳ lạ.
Tắm rửa xong, Vân Xu ngồi ở phòng khách xem TV. Chương trình truyền hình cũng không khác nhiều so với hiện thực, đủ loại show giải trí, phim truyền hình, điện ảnh luân phiên oanh tạc. Các mỹ nam mỹ nữ trên quảng cáo mỗi người một vẻ. Không có bất kỳ thông tin nào về cái thế giới kia.
Hộp quà hàng xóm tặng lặng lẽ đặt trên bàn trà. Vân Xu nhìn kỹ hơn, lúc này mới phát hiện lễ vật khác với tưởng tượng. Trước đó chưa kịp nhìn kỹ, cứ nghĩ là thực phẩm chức năng thông thường, sữa bột yến mạch hay gì đó, là những thứ hay được tặng khi chuyển nhà, khó mà sai được.
Nhưng túi quà trước mắt in hình vẽ mộng ảo và đẹp đẽ: một cây hoa màu cam khổng lồ, những đứa trẻ thả diều, những đóa hoa bị gió thổi rạp mình. Loại quà này có đối tượng rõ ràng, như thể cố tình chuẩn bị.
Vân Xu nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể suy đoán hàng xóm có lẽ đã chuẩn bị vài phần quà khác nhau. Mở hộp quà ra, mỗi gói chân không đều chứa những chiếc bánh mì đáng yêu tinh xảo, làm thành hình động vật. Màu sắc nướng vừa tới, bên trên phết chocolate và các loại mứt trái cây khác.
Vân Xu cầm một chiếc bánh hình con thỏ ăn thử. Mắt cô sáng lên ngay lập tức. Rất nhanh đã ăn hết một cái bánh mì. Một trong những sở thích của cô là bánh kem và bánh mì. Quà Thẩm Diễn Thư tặng rất hợp ý cô.
Vốn định chỉ ăn một cái thử xem, nhưng cuối cùng không nhịn được, khi đóng hộp quà lại còn cầm thêm một chiếc bánh hình chú gấu nhỏ. Cảm thấy rất mãn nguyện.
Vân Xu cất những chiếc bánh nhỏ đi, định để dành ăn từ từ trong mấy ngày tới. Nhìn đồng hồ, đã 9 rưỡi tối rồi. Cô dọn dẹp đồ đạc trong phòng khách một chút, rồi kiểm tra lại xem cửa sổ đã đóng kỹ chưa.
Bước ra ban công, cô ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời đêm. Màn đêm vô tận tĩnh lặng. Những vì sao lấp lánh điểm xuyết trên bầu trời. Vầng trăng sáng nhạt treo ở nơi xa nhất. Không biết ở hiện thực, bầu trời đêm có giống như thế này không.
Một mình nhìn bầu trời đêm rất dễ cảm thấy cô đơn. Vân Xu chậm rãi thở ra một hơi, nén lại nỗi nhớ và lo lắng trong lòng. Đang định quay người vào phòng, chợt nhìn thấy hàng xóm ở ban công bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1185-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-giap-24.html.]
Anh đang tựa vào cửa sổ, nhìn về phía bên này. Chiếc áo sơ mi đen tuyền như muốn hòa làm một với bóng tối. Khuôn mặt tuấn mỹ lờ mờ. Không biết đã đứng đó bao lâu rồi.
Vân Xu thân thiện chào: “Buổi tối tốt lành. Giờ này anh còn chưa ngủ ạ?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Thẩm Diễn Thư tiến về phía trước hai bước. Biểu cảm trên mặt anh dần rõ ràng dưới ánh trăng. Giống như ban ngày, hai loại khí chất đối lập – nho nhã và lười biếng – hòa quyện trên người anh một cách cực kỳ tinh tế.
“Định đi ngủ đây. Ra ngoài hóng gió một chút, thì thấy em ở đây.”
Vân Xu cười nói: “À đúng rồi, mấy chiếc bánh nhỏ anh tặng ngon lắm ạ. Lại đặc biệt đáng yêu nữa. Tuyệt vời luôn.”
Thẩm Diễn Thư nhếch môi: “Vậy thì tốt rồi. Thích thì lần sau anh mua thêm cho.”
Vân Xu nghĩ đây chỉ là lời khách sáo, không để tâm. Nói chúc ngủ ngon rồi trở lại phòng nghỉ ngơi.
Kim đồng hồ lặng lẽ chỉ về số mười hai. Phòng ngủ yên tĩnh. Một tia ánh trăng nhạt nhòa lọt qua khe rèm chưa khép kín, lặng lẽ dừng lại trên sàn nhà, trên đệm.
Vân Xu nằm mơ. Cô rất rõ ràng mình đang nằm mơ, thậm chí còn dành thời gian suy nghĩ xem đây là giấc mơ kiểu gì. Không gian thần bí xa lạ, xung quanh trắng xóa một màu. Bước hai bước như dẫm vào hư không, không thể phân biệt xung quanh có thay đổi gì không, không tìm thấy phương hướng để suy nghĩ.
Vân Xu đi không mục đích, cho đến khi trong tầm nhìn xuất hiện một chút ánh sáng lấp lánh. Cô dừng bước, chờ đợi ánh sáng tới gần. Rõ ràng nhìn thấy đồ vật ẩn chứa trong ánh sáng đó, cô cứ ngỡ mình nhìn nhầm. Thế giới này thật thần kỳ. Kỳ lạ ở linh giả, ở huyết mạch phi nhân, ở mọi thiết lập trong đó. Nhưng Vân Xu chưa từng nghe bạn thân nói, trong huyết mạch phi nhân còn có... sách biết bay.