Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 1183: Xuyên thành người qua đường Giáp (22)

Cập nhật lúc: 2025-05-02 04:18:35
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mắt Chu Cảnh suýt nữa bốc cháy. Kỳ Nhạc thì bắt đầu suy nghĩ xem Vân Xu có muốn bay trên không không, anh rất sẵn lòng phục vụ cô. 

Thầy Trương thần thái tự nhiên cất điện thoại. Ông nhìn về phía Đào Tương: “Còn em thì sao?” Bây giờ chỉ còn cô là chưa huyễn hóa chân thân.

Đào Tương cứng đờ. Sau một lúc lâu nói: “Em vẫn còn thiếu chút cảm giác. Về sẽ luyện tập thêm.”

Thầy Trương nhìn chằm chằm cô một lúc, thu hồi ánh mắt: “Ừm, cẩn phải cố gắng nhiều.” Cục bông trắng nhỏ dùng móng vuốt vỗ nhẹ lên mu bàn tay Đào Tương để trấn an. Vẻ căng thẳng của Đào Tương dần thả lỏng, cô ngẩng đầu nhìn về phía các bạn học khác, rồi lại trở nên trầm mặc. Chân thân huyết mạch Phỉ...

Sau đó, thầy Trương bắt đầu dạy môn học khác. Mọi người đều không thu hồi chân thân huyết mạch, trực tiếp ngồi trên bãi cỏ. 

Cục bông trắng ngồi xổm trong lòng Đào Tương, bày ra bộ dạng nghiêm túc nghe giảng. Cô ấy ở thế giới hiện thực là học sinh giỏi, xuyên vào tiểu thuyết cũng vậy. Chỉ là cái đuôi nhịn không được thỉnh thoảng vẫy vẫy.

Những bạn học khác giả vờ nghiêm túc, kỳ thật lén nhìn về một hướng. Rồi bị cục bông trắng nghiêm túc đốn gục đến run cả tim gan.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Giờ học kết thúc, mọi người lần lượt khôi phục lại hình dáng ban đầu. Ngay sau đó lấy điện thoại ra, nhiệt tình xông tới trao đổi phương thức liên lạc. 

Vân Xu bị vây giữa, không có đường ra, buồn rầu đứng tại chỗ. Vòng vây che kín người ở giữa. 

Ánh mắt Chu Cảnh nhíu lại. Khí thế tỏa ra. Khoảng cách lực lượng giữa các linh giả rất rõ ràng. Cường giả có sự áp chế đối với kẻ yếu. Là hậu duệ Chu gia xuất sắc nhất trong lứa tuổi này, Chu Cảnh là học sinh mạnh nhất học viện hiện tại, có thể áp chế những người khác.

Quả nhiên, tiếng ồn ào dần nhỏ đi. Chu Cảnh cắm tay vào túi quần, dương cằm lên. Mái tóc vàng rực rỡ chói mắt: “Đừng đứng gần quá. Cũng đừng làm người khác cảm thấy khó xử.” 

Nói xong, anh đi thẳng vào trung tâm vòng vây. Các học sinh thi nhau tự giác né tránh. Thế giới cường giả vi tôn.

Đám đông tản ra. Vân Xu thở phào nhẹ nhõm, cảm kích gật đầu với anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1183-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-giap-22.html.]

Chu Cảnh với vẻ mặt bình thường lấy điện thoại ra: “Trao đổi số điện thoại đi. Huyết mạch của cậu rất thú vị. Nhà tôi có tư liệu liên quan. Có rảnh có thể nói chuyện.”

Vân Xu cười nói: “Vậy trước hết cảm ơn cậu.”

Các bạn học khác thầm "xì" một tiếng, ánh mắt khinh bỉ.

Nhân cơ hội đi theo sau lưng Kỳ Nhạc: ... Đại thiếu gia cũng trở nên tâm cơ rồi. Trước đây anh khinh thường làm loại chuyện này mà. Nghĩ vậy, Kỳ Nhạc mượn cơ hội này, cũng thuận lợi trao đổi phương thức liên lạc với Vân Xu. Hài lòng cất điện thoại. Cơ hội đưa đến tận cửa không dùng thì thật phí.

Chu Cảnh còn muốn chớp lấy cơ hội, đề nghị đưa Vân Xu về nhà. Nhưng lại lo lắng mình quá vội vàng sẽ làm cô sợ. Thế là kìm chế ý định, quyết tâm đợi quen thuộc hơn một chút rồi mới thuận thế đề nghị. 

Anh muốn phụ trách việc đưa đón cô mỗi lần. Kéo theo cả linh giả huyết mạch Tai Thú đi cùng cũng được.

Trên đường về, Vân Xu hỏi Đào Tương: “Thầy nói chỗ nào chưa rõ à? Tôi có thể giúp cậu.”

Đào Tương chần chờ lắc đầu, khẽ nói: “Không phải không rõ. Là...” Đón ánh mắt nghi hoặc của Vân Xu, cô l.i.ế.m môi, khô khốc nói: “Phỉ là Tai Thú, là sự tồn tại tai ương. Có lực lượng tà ác...” 

Sau khi biết huyết mạch của mình, cô đã tra cứu rất nhiều tài liệu. Càng tra càng thấy lạnh lòng. Phỉ là sự tồn tại bị con người xa lánh và sợ hãi.

Vân Xu kinh ngạc nói: “Cậu lo lắng chuyện này sao?”

Đào Tương rũ mắt xuống: “Xu Xu, cậu biết hình dáng Phỉ không? Nó có hình dáng con trâu, đuôi rắn, và chỉ có một mắt. Lực lượng của Phỉ là tai ương.”

Vân Xu nghiêng đầu: “Cậu muốn nghe ý kiến của tôi không?”

Đào Tương căng thẳng nhìn về phía cô.

Vân Xu gật gật cằm: “Nói sao nhỉ. Theo tôi nghĩ, lực lượng đúng là có sự phân loại thuộc tính, nhưng cách sử dụng nằm trong tay chúng ta. Lấy một ví dụ không hoàn toàn phù hợp nhé: trong hoa có độc vẫn có thể chiết xuất thành phần để làm thuốc. Rất nhiều chuyện không thể kết luận chỉ dựa vào một mặt. Chỉ cần dùng vào con đường đúng đắn, thuộc tính không sao cả.”

 

Loading...