Vân Xu kinh ngạc vui mừng nói: “Có thể sao ạ?”
“Có thể." Chiếc đuôi sư tử vẫy nhanh hơn.
Những học sinh còn lại vừa hâm mộ vừa ghen tị. Nhưng là những linh giả mới nắm giữ phương pháp biến ảo, họ vẫn chưa thể giống như Chu Cảnh nói chuyện khi đang trong chân thân huyết mạch. Chỉ có thể buồn bã nhìn học sinh chuyển trường.
Vân Xu cẩn thận chạm vào, nhịn không được vui sướng cong khóe mắt. Ban đầu còn lo lắng bạn học không dễ hòa hợp giống như trong tiểu thuyết, mang theo sự đề phòng nhất định. Nhưng giờ phút này nhìn đủ loại hình dáng chân thân huyết mạch, sự lo lắng trong lòng lặng lẽ tan đi.
Cô cảm giác mình đang đi vào thiên đường của những người yêu động vật.
Chu Cảnh căng cứng thân thể, cố hết sức nhịn xuống xúc động muốn cuốn người lên lưng rồi chạy đi. Kỳ Nhạc liếc nhìn anh. Đại thiếu gia chưa bao giờ để người khác lại gần chân thân của mình. Hôm nay là lần đầu tiên, cũng hợp lý thôi. Không thấy bạn học bên cạnh ghen tị đến đỏ cả mắt sao.
Thấy Vân Xu càng vuốt ve càng vui vẻ, Kỳ Nhạc dứt khoát từ trên không trung rơi xuống, tiếp đất trên bãi cỏ với một tư thái cực kỳ thanh lịch. Anh phong thái tiêu sái vuốt vuốt túm lông ngốc nghếch trên đầu, lịch thiệp đưa cánh ra. Mày khẽ nhếch lên một độ cong tà mị.
“Chào cậu, chào mừng đến với lớp chúng tôi.”
Vân Xu bị chọc cười, cong lưng xuống, đưa tay chạm cánh anh: “Cảm ơn.”
Loài chim rơi xuống đất có hình dáng rất giống đại bàng. Lông vũ màu xám đậm nhìn có vẻ mềm mại, nhưng khi ở trạng thái công kích có thể xuyên thủng cả thép. Tất cả bạn học ở đây đều như vậy, bề ngoài gần giống động vật, nhưng đều là huyết mạch linh thú. Đặc biệt là Chu Cảnh. Anh có huyết mạch Toan Nghê, khi còn trẻ đã vượt xa các bạn cùng lứa.
Những học sinh khác thấy thế, mắt sáng rỡ, thi nhau chạy tới chào hỏi, tiện thể xin sờ. Sau đó đều lộ ra nụ cười mãn nguyện. Trong số đó thậm chí còn có cả thỏ trắng.
Không khí trên bãi cỏ hòa thuận vui vẻ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1181-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-giap-20.html.]
Vân Xu vẫy tay gọi Đào Tương: “Tương Tương, mau lại đây!”
Từ khi hai người tiến vào hàng ngũ học sinh, nữ chính đã lùi về một bên, lặng lẽ nhìn họ.
Vân Xu gọi một tiếng, Đào Tương trông có chút chần chừ. Vân Xu dứt khoát đi qua, nắm tay cô cùng đi chào hỏi các bạn học. Đào Tương luống cuống. Vừa nãy Vân Xu hòa hợp với bạn học rất tốt, cô lo mình sẽ làm phiền, nên không tiến lên. Không ngờ Vân Xu lại trực tiếp tới kéo mình.
Cô ấy đã không quên cô. Đào Tương cố gắng làm khóe môi phẳng lại, cuối cùng vẫn khẽ nhếch lên một độ cong nhỏ.
Bên kia, các bạn học mở to mắt, có lẽ không ngờ hai người này quen nhau, hơn nữa trông quan hệ không tồi. Huyết mạch Tai Thú bị xa lánh, đó là sự thật đã được công nhận.
Nhưng nhìn vẻ tin tưởng trên mặt Vân Xu, những lời khuyên can ấy lại không sao nói ra được.
Đào Tương có thể cảm nhận được sự xa lánh như có như không từ mọi người. Nhưng cô vẫn đứng yên tại chỗ. Chỉ cần Vân Xu không rời bỏ mình, mình cũng sẽ không rời bỏ Vân Xu.
Các bạn học nhìn nhau, cuối cùng vẫn chọn giấu đi suy nghĩ trong lòng, không trực tiếp mỉa mai như những học sinh trước kia. Chỉ chào hỏi qua loa.
Thầy Trương đứng bên cạnh hài lòng gật đầu. Tốt lắm, tốt hơn rất nhiều so với dự đoán trước đó. Sau khi biết có huyết mạch Tai Thú sắp đến, ông đã đau đầu không biết làm sao xử lý mối quan hệ giữa học sinh chuyển trường và các học sinh khác.
Ông luôn cho rằng, sự sa đọa của huyết mạch Tai Thú có liên quan nhất định đến hoàn cảnh sống. Bất kỳ ai sống trong môi trường đầy ác ý, nội tâm đều sẽ nảy sinh sự vặn vẹo.
Hiện giờ có Vân Xu ở đây, đám nhóc này bề ngoài chắc chắn sẽ không làm ra chuyện quá đáng.
“Quá trình biến ảo của mọi người đều rất thuận lợi. Điều này chứng tỏ lần trước các em không lười biếng, lén cũng rất nghiêm túc. Mấy bạn lần trước thất bại trong giờ học này, lần này cũng đều thành công." Thầy Trương vui mừng nói.
Ông nhìn về phía hai học sinh chuyển trường: “Hai em là người mới. Lát nữa thầy sẽ giảng giải phương pháp cho hai em. Hai em thử xem sao.”