Chiếc điện thoại và chìa khóa đều rất xa lạ, nhưng Hàn Nham nói trên chúng có mùi giống với cô, tức là đồ cô đã đánh mất. Vân Xu ngập ngừng nhận lấy. Vô tình chạm vào nút mở khóa bằng vân tay, bất ngờ thay, điện thoại mở ra. Màn hình nền là hình ảnh một cánh cửa chống trộm, trên đó có số nhà rõ ràng.
Trên mặt Hàn Nham hiện lên một tia kỳ lạ, đại khái là lần đầu tiên thấy có người dùng hình ảnh cửa chống trộm nhà mình làm màn hình nền.
Vân Xu kinh ngạc lật xem điện thoại. Bên trong lưu lại một số thông tin cơ bản về cô, tình hình gia đình, và một vài việc nhỏ sắp xảy ra. Không có người nhà hay bạn bè, lớn lên ở trại trẻ mồ côi, nhận được sự quyên góp từ xã hội.
Sau khi đủ 18 tuổi, dưới sự giúp đỡ của người tốt bụng đã ra ngoài thuê nhà ở. Thông tin hoàn hảo đến mức không tì vết, như thể là thân phận được chuẩn bị sẵn cho cô. Mọi thứ vừa vặn đến mức không thể không khiến người ta nghi ngờ.
Chẳng lẽ trên người cô còn có nhiệm vụ khác? Hoặc thân phận này có cách dùng khác?
Toàn bộ cuốn tiểu thuyết này lấy nữ chính làm trung tâm, khắc họa quá trình trưởng thành của Đào Tương, cuối cùng thu hoạch được những người bạn chân thành và sự công nhận của người khác – là một câu chuyện thăng cấp. Từ hướng này mà suy nghĩ, giai đoạn hiện tại nhất định phải ở bên cạnh nữ chính. May mắn là trước đó cô đã đồng ý rồi.
Vân Xu có những suy nghĩ mới. Sự nôn nóng trong lòng cũng theo đó mà nhạt dần. Hiện tại, chỉ có thể đi bước nào hay bước đó. Cuối cùng, Triệu Văn Liệt và Hàn Nham nhiệt tình ngỏ ý muốn đưa hai người về nhà. Đồng hồ điện thoại hiển thị bây giờ là rạng sáng, và vừa nãy còn đụng độ nguy hiểm trên đường đêm. Vân Xu dứt khoát đồng ý.
Thật trùng hợp, Đào Tương cũng ở cùng khu nhà với cô. Vân Xu vui mừng nói: “Cậu ở tòa nào thế?”
“Tôi ở tòa Tây 3." Đào Tương trả lời.
Vân Xu mở điện thoại nhìn lại địa chỉ một lần nữa, tiếc nuối nói: “Tôi ở tòa Đông 5.” Điện thoại có bản đồ khu nhà, hai chỗ này cách nhau khá xa, đi lại sẽ tốn không ít thời gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1175-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-giap-14.html.]
Đào Tương kìm nén niềm vui bí ẩn trong lòng: “Không sao đâu. Có rảnh tôi sẽ sang tìm cậu.”
Hành lang khu nhà lắp đèn cảm ứng. Ngay khi tiếng bước chân vang lên, không gian tối tăm bỗng tràn ngập ánh sáng, xua đi bóng tối ở các góc khuất.
Đứng trước cánh cửa chống trộm giống hệt trong ảnh điện thoại, Vân Xu cẩn thận cắm chìa khóa vào, nhẹ nhàng xoay về bên phải. Cửa chống trộm thuận lợi mở ra. Cô xoay người lại, chào tạm biệt Triệu Văn Liệt, người đã đưa lên tận tầng. Cảm ơn anh đã giúp đỡ đêm nay.
Triệu Văn Liệt dặn dò: “Số điện thoại đã trao đổi rồi, có việc cứ gọi cho anh, anh sẽ qua giúp đỡ. Nếu hai ngày này thân thể xuất hiện bất kỳ khó chịu nào, nhất định phải báo cho anh biết kịp thời. Sau khi trưởng thành, tỷ lệ huyết mạch tự chủ thức tỉnh cũng sẽ tăng lên đáng kể.”
Vân Xu ngạc nhiên nói: “Nhưng anh làm đội trưởng Cục quản lý, hẳn rất bận rộn chứ ạ?” Vừa nãy trên đường tới khu nhà, Hàn Nham còn thao thao bất tuyệt kể về công việc ở Cục quản lý, ngày nào cũng có nhiệm vụ.
Triệu Văn Liệt nghiêm túc nói: “Huyết mạch đỉnh cấp thức tỉnh là chuyện cực kỳ quan trọng, cần thiết phải lưu tâm.”
Vân Xu ngơ ngác gật đầu. Nhưng cô nhớ bạn thân đã nói Triệu Văn Liệt trong tiểu thuyết là một người bận rộn, thẳng tính, được rất nhiều người trong tiểu thuyết kính trọng, nhưng thời gian xuất hiện không nhiều. Mỗi lần xuất hiện đều giữ vẻ mặt lạnh lùng, khó gần.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vị trước mắt này không giống lắm.
Triệu Văn Liệt nhìn đồng hồ: “Thôi, em nên vào nhà rồi. Ngủ muộn không tốt cho sức khỏe. Yên tâm, chuyện nhập học anh sẽ lo liệu. Em cứ ở nhà chờ thông báo là được.”
“Còn nữa, sau này không nên ra ngoài quá muộn. Không nên đi đến những nơi hẻo lánh ít người. Nam Thành về đêm không nhất định an toàn.”
Cánh cửa chống trộm từ từ khép lại. Triệu Văn Liệt đứng một lúc, rồi tuần tra quanh hành lang một vòng. Xác nhận không có nguy hiểm nào, anh mới đi thang máy rời đi.
Trong phòng, Vân Xu bật đèn phòng khách. Ánh đèn vàng ấm áp lập tức tràn ngập không gian. Từ cây mọng nước trên bệ cửa sổ đến chiếc áo khoác treo trên giá bên cạnh, cha cục phòng khách thu hết vào mắt.