Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 1164: Xuyên thành người qua đường Giáp (3)

Cập nhật lúc: 2025-05-01 14:03:22
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn cơm xong, Vân Xu đi tắm. Sau đó mang đồ mua ban ngày vào phòng sắp xếp. Đồ trang trí đáng yêu đặt ở tủ đầu giường, khăn lụa đẹp treo trên móc áo, cuốn tiểu thuyết tiện tay đặt lên bàn học.

Sắp xếp xong, Vân Xu ngồi vào bàn, bóc lớp plastic của cuốn tiểu thuyết, chuẩn bị mở ra đọc. Nhưng nhìn đồng hồ, đã 10 giờ tối rồi. Là một người không thức khuya được, cô dứt khoát từ bỏ ý định đọc truyện, chuẩn bị ngủ đúng giờ. Tiểu thuyết có thể để mai xem.

Nằm lại trên giường, cùng với mẹ đẩy cửa bước vào nói lời chúc ngủ ngon với nhau. Trước khi đóng cửa, mẹ Vân giúp tắt đèn phòng ngủ. Căn phòng sáng sủa bỗng chốc tối sầm. Cuốn tiểu thuyết trên bàn cũng hoàn toàn chìm vào bóng tối. Vân Xu kéo chăn lên, nhắm mắt lại, dần dần chìm vào giấc mộng đẹp.

Tiếng đồng hồ trong phòng tích tắc tích tắc quay, vang vọng xung quanh. Bên ngoài cửa sổ màn đêm sâu thẳm, chỉ có vầng trăng sáng treo cao, lặng lẽ rải xuống ánh trăng bạc. Ánh trăng lờ mờ xuyên qua lớp màn mỏng màu trắng, hơi chiếu sáng cuốn tiểu thuyết màu đen. Trên bìa sách, ẩn chứa ánh sáng lưu chuyển.

Đêm còn rất dài...

...

Hơi lạnh se sắt từng chút từng chút thấm vào cơ thể. Bên tai là tiếng gió gào thét cùng tiếng lá cây xào xạc bị gió thổi. Gió tạt vào mặt hơi đau.

Khoan đã? Gió từ đâu ra?

Vân Xu mở mắt, bộ não mơ hồ dần tỉnh táo, nhưng đôi mắt lại càng thêm mờ mịt. Trên đầu là bầu trời sao lấp lánh, muôn sao nhấp nháy, trăng sáng vằng vặc treo trên nền trời. Xung quanh là con phố tĩnh mịch, ánh đèn lờ mờ chỉ đủ chiếu sáng một khu vực nhỏ.

Đây là đâu?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1164-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-giap-3.html.]

Cô nhớ mình đang ngủ trong nhà. Sao lại xuất hiện ở một nơi xa lạ?

Cúi đầu nhìn, bộ đồ ngủ trên người đã đổi thành váy liền áo màu trắng. Kiểu dáng rất quen mắt, giống hệt chiếc vừa mua ở trung tâm thương mại ban ngày. Sờ ra phía sau lưng, quả nhiên có một chiếc nơ bướm.

Chẳng lẽ mình rơi vào cảnh mơ?

Nhưng cảm giác của ngũ quan quá chân thực: cơn gió khẽ thổi qua, sự cọ xát giữa vải và da, cảnh tượng đập vào mắt... đều rõ ràng sống động. Vân Xu ngồi xổm xuống, chạm vào bồn hoa màu đỏ sẫm. Cảm giác lạnh lẽo xuyên qua lớp da mỏng truyền đến đầu ngón tay. Cô ấy khẽ kéo thử cành hoa trong bồn, cành lá theo đó khẽ đung đưa. Mình nằm mơ mà giỏi đến vậy sao, vậy mà có thể hoàn toàn tái hiện chân thực cuộc sống.

Vân Xu ngồi xổm trên mặt đất, rơi vào nghi ngờ về cuộc đời. Đợi không biết bao nhiêu phút, xung quanh vẫn không có bất kỳ thay đổi nào. Không thể ngồi chờ c.h.ế.t nữa. Trước tiên cần xác nhận mọi thứ trước mắt có phải là giấc mơ không. Nếu là giấc mơ thì dễ rồi, chỉ cần chờ tỉnh dậy là được. Nếu không phải...

Ôm theo tâm trạng nghi ngờ, Vân Xu dùng sức cấu vào đùi mình. Suýt chút nữa đau đến chảy nước mắt. Có thể xác định: đây không phải mơ. Cô thật sự đã dịch chuyển từ trong nhà đến một nơi xa lạ.

Vân Xu cố gắng nhớ lại chuyện lúc trước. Cô rất chắc chắn mình đã lên giường theo đúng trình tự, tắt đèn đi ngủ, không làm bất kỳ hành vi kỳ lạ nào, cũng không mua thứ gì kỳ quái cả. Nghĩ nửa ngày vẫn không ra manh mối, chỉ đành tạm thời bỏ qua.

Gió đêm hè mang theo một chút se lạnh. Con phố không một bóng người có chút rợn người. Góc tối om dường như ẩn giấu thứ gì đó chưa biết. Vân Xu lặng lẽ ôm chặt lấy mình, hơi sợ, nhưng cố hết sức để bản thân bình tĩnh lại. Cô suy nghĩ xem nên làm gì. Có nên gọi một tiếng xem có ai không? Nhưng nếu thật sự có người trả lời, nên mừng hay nên sợ đây. 

Muốn gọi điện thoại cho gia đình, nhưng lại không có điện thoại. Vân Xu rất khó chịu, không biết ai lại đùa ác thế này. Cô ấy muốn trở về, không muốn ở lại đây một mình.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Hai bên cửa hàng đã đóng cửa từ lâu, muốn mượn điện thoại cũng không được. Cô nhìn quanh bốn phía, muốn tìm cách khác. Bên lề đường dừng hai chiếc ô tô màu trắng. Cách hai bồn hoa là một thùng rác màu xanh lá cây. Giữa những ngôi nhà hai ba tầng, tòa nhà bốn tầng rất nổi bật. Hai bên đường trồng những cây long não rất lớn. Trong lòng dấy lên cảm giác quen thuộc, nhưng rất nhanh lại bị che lấp đi.

Màn đêm sâu thẳm. Tiếng lon rỗng bị gió thổi lăn đặc biệt rõ ràng trong đêm tối. Giữa một mảnh tĩnh mịch, tiếng bước chân lạch cạch vang lên. Vân Xu trong lòng vui mừng, muốn gọi người giúp đỡ, nhưng lại nhận ra tình huống của mình, quyết định cẩn thận một chút. Cô nằm rạp xuống cạnh bồn hoa, mượn bụi cây rậm rạp che khuất, lặng lẽ nhìn sang.

Loading...