Vào nhà, cô thẳng: “Bố, ba ngày nữa con sẽ Nam. Bố gửi lời mang đồ gì cho chú Vương ạ?”
La Hạo Thiên hỏi: “Con liên lạc với chú thật ?”
La Tiếu gật đầu: “Con nhờ chú thu mua giúp con ít , tiện thể xem xét chất lượng luôn. Con nhờ công , con trả tiền công theo giá thị trường bên đó. Chú là chiến hữu của bố, con tin chú lừa con .”
La Hạo Thiên hỏi: “Ngày mấy giờ tàu chạy?”
La Tiếu bưng cốc nước lên uống một ngụm lớn: “Hai giờ chiều ngày ạ.”
La Hạo Thiên : “Được, ngày bố tiễn con, tiện thể gửi chú ít đồ.”
Vì buổi chiều hai còn , nên đến giờ là họ rời . La Tiếu bảo họ , cô ở dọn nốt tuyết trong sân về .
Bên , La Hạo Thiên đang cau mày suy nghĩ. Gần trưa, ông nhận điện thoại của Triệu Giai Ngưng. Trong điện thoại, cô lóc kiềm chế nổi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Cô cầu xin ông giúp đỡ, rằng đến bước đường cùng, nếu cũng gọi điện. Ông dám nhận lời ngay, chỉ sợ cô bám riết tha, lỡ tìm đến tận nơi thì phiền. Tiếng đồn đãi của đời đáng sợ lắm.
Đến lúc đó, sợ rằng giúp cũng .
Chuyện ở nhà máy hóa chất ông cũng , tuy rõ nội tình, nhưng lửa khói. Triệu Giai Ngưng chắc chắn chuyện gì đó, mới khiến bên nhà máy hóa chất dung thứ cho cô .
La Tiếu về nhà hôm nay cũng về tay . Trong gian bao nhiêu là đồ, cô nhân cơ hội lấy một ít chia sẻ cho nhà. Hơn nữa, chuyện cô căn cứ rau quả ở ngoại ô cũng giấu , mà cô cũng giấu.
Về đến nhà, cô thấy cả cũng đang ở nhà.
La Tiếu đoán chắc là cả thưa chuyện cưới xin với giáo sư Ngũ, nếu thì hôm nay chẳng về.
Đặt đồ xuống, cô hỏi ngay: “Anh cả, tin vui ?”
La Húc Ngôn : “Ừm, hôm nay thầy chủ động nhắc tới, hỏi tính thế nào.”
La Tiếu huých tay cả: “Anh đừng úp mở nữa, thẳng kết quả .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-608-thuong-bo-doi.html.]
La Húc Ngôn : “Thầy Vân Mai ở nhà ăn Tết xong, nhưng thể định chuyện Tết, Giêng thì tổ chức đám cưới.”
La Tiếu sang ông bà: “Ông bà nội ơi, ông bà thấy , cả con sắp cưới vợ !”
Chu Quế Phương mắt đỏ hoe nhưng miệng vẫn : “Nghe , . Cuối cùng cũng chờ đến ngày , thằng Ngôn nhà sắp lấy vợ .”
La Tiếu hỏi: “Anh cả, thế bên chị dâu yêu cầu gì ?”
La Húc Ngôn về phía ông bà: “Cứ theo lệ bên là , thầy em yêu cầu gì.”
La Tiếu : “Mọi cần gì cứ liệt kê , đợt con Nam con lo một thể. Đồ đạc trong đó cũng cần tem phiếu, lúc về con gửi tàu hỏa.”
Chu Quế Phương ngẫm nghĩ: “Có phiền phức quá . Con là con gái, ngoài một , còn lo gửi đồ lỉnh kỉnh.”
La Tiếu : “Không ạ, phiền . Gần đó xe ba gác chở hàng mà.”
La Đạo Nhân La Húc Ngôn: “Cháu gọi điện cho bố cháu, bảo mai tan về đây một chuyến.”
Hôm , lúc , La Tiếu với bà nội là cô lên đơn vị của ba, tối chắc về , còn tranh thủ qua thăm bố nuôi.
Chu Quế Phương gói cho La Tư Ngôn ít dưa chua, củ cải muối. La Tiếu nhận lấy mới mang đồ khỏi cửa.
Cô đặt mười con vịt , hẹn sáng mai đến lấy, đó mua thêm ba con mang . Tìm một chỗ khuất, cô cất chúng gian.
Lúc mới bắt xe đến nhận nhà. Vương Kiến Minh dọn dẹp xong, Tào Mạc Mạc đang quần áo cho hai đứa nhỏ.
Vương Kiến Minh giao chìa khóa cho La Tiếu: “Chỗ giao cho cô. Nếu ngày nào đó vợ chồng về nước, nhất định sẽ đến khách.”
La Tiếu mỉm gật đầu: “Luôn hoan nghênh.”
Tào Mạc Mạc dắt hai đứa nhỏ xuống lầu, chút lưu luyến căn nhà: “La Tiếu, chúng duyên sẽ gặp .”
La Tiếu gật đầu, tiễn họ rời . Cô lấy ổ khóa mới mua ở cửa hàng bách hóa hôm qua , mới rời khỏi căn nhà.