Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 633
Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:26:31
Lượt xem: 20
Lam Lam đương nhiên là không có ý kiến gì, chỉ là cảm thấy có chút kỳ lạ khi thấy dáng vẻ Xuân Phong dường như đang vội vàng định hôn sự cho Vân Oanh.
Xuân Phong cười nói: "Đừng cho rằng ta không biết chủ ý của tỷ khi để Tư Ngạn đi theo ta săn bảo vật là gì. Bây giờ hai đứa nhỏ này tâm đầu ý hợp, chúng ta làm phụ mẫu, không phải đều mong nhi tử và nữ nhi sớm ngày thành gia lập nghiệp, để chúng ta được sum vầy với tôn tử tôn nữ, tận hưởng những ngày tháng sau này sao?"
Lam Lam cũng cười nói: "Ta có tâm tư gì cũng không quan trọng, đây chẳng phải là để hai đứa nhỏ thân thiết với nhau hơn sao!"
Cả hai nhà đương nhiên là đều không có ý kiến gì đối với việc người hai nhà thân nay càng thêm thân, mà sau khi Bách Lý Vân Oanh trải qua chuyện ở Na Thần cũng có tình ý với Hạ Tư Ngạn, người hai nhà cũng vui vẻ hoàn thành hỉ sự này.
Sau khi Vân Oanh về nhà ngoại, Xuân Phong thấy Vân Oanh sống ở nhà Lam Lam cũng rất thoải mái, thì liền thấy yên tâm. Dặn dò Bách Lý Vân Tấn ở nhà trông Vân Tễ, sau đó cùng Bách Lý Mặc Thần mang theo Thánh sứ lặng lẽ rời khỏi Đô Thành.
Vẫn là sa mạc tràn đầy cát vàng, Thánh sứ xếp ba bảo vật thành một hình thù kỳ quái, bản thân thì đứng vào trước: "Diêu Vương phi, vào đi."
Xuân Phong cũng làm theo lời hắn ta bước vào trong vòng tròn được bao quanh bởi ba bảo vật.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Bách Lý Mặc Thần cũng muốn đi theo vào, nhưng bàn chân hắn vừa bước vào, cuồng phong lập tức thổi bay bốn phía, bảo vật ngay lập tức bắt đầu lắc lư, có xu hướng bay đi.
Thánh sứ kinh hoảng hét lên: "Mau đi ra ngoài, cỗ máy thời gian này chỉ có thể chở được hai người!"
Bách Lý Mặc Thần bất đắc dĩ, chỉ có thể lui ra ngoài, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi Xuân Phong nửa tấc nào.
Thánh sứ thấy Bách Lý Mặc Thần lui ra ngoài, thì lập tức bắt đầu di chuyển vị trí của bảo vật, đồng thời trong miệng lẩm bẩm cái gì đó.
Xuân Phong nhìn thấy Bách Lý Mặc Thần ở bên ngoài vòng tròn đang nhìn chằm chằm không chớp mắt vào mình, trong lòng nàng đột nhiên đau nhói, lớn tiếng hét lên: "Chờ ta quay lại!"
Vừa dứt lời, Thánh sứ cũng làm pháp xong, cuồng phong thổi bay xung quanh, cát vàng ở xung quanh Thánh sứ và Xuân Phong hình thành một vòng xoáy quanh tốc độ cao, rất nhanh, bàn chân của Thánh sứ và Xuân Phong dần dần biến mất, sau đó là chân......
"Không, đừng đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-633.html.]
Bách Lý Mặc Thần nhìn thấy Xuân Phong dần dần biến mất, trong lòng cảm thấy vô cùng đau đớn, hét lên một tiếng, sau đó dùng toàn bộ công lực lao vào vòng xoáy, ôm thật chặt lấy Xuân Phong.
Thế kỉ 21, Xuân Phong nhìn thấy trước mắt mình là một toà cao ốc cao chọc trời chỉ có nửa bộ phận trên, nhưng lại không có nửa bộ phận dưới, thì cảm thấy không thể tin nổi. Càng không thể tin nổi nữa là, kiến trúc chỉ có một nửa như thế này lại có thể tìm thấy ở khắp mọi nơi, đâu đâu cũng vậy, có một số thậm chí còn trông cực kỳ đổ nát.
Chẳng lẽ khoa học kĩ thuật lại tiến bộ nhanh như vậy, trong mười mấy năm nàng xuyên không, con người đã có thể xây dựng lên lâu đài trên không rồi?
Bách Lý Mặc Thần nhìn thấy tất cả những thứ xa lạ trước mắt, liền đề cao cảnh giác lên gấp hai mươi lần, từng giây từng phút bảo vệ bên cạnh Xuân Phong.
"Có phải ngươi cảm thấy rất khó tin đúng không? Cho rằng đó là tiến bộ kĩ thuật?"
Thánh sứ nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Xuân Phong, liền mở miệng hỏi.
"Chẳng lẽ không phải sao?"
Xuân Phong kỳ quái hỏi ngược lại.
Ai biết Thánh sứ lại quả quyết nói: "Không phải. Một bộ phận khác của cao ốc đã biến mất theo thời gian và không gian."
"Ý ngươi là gì, biến mất theo thời gian và không gian?"
Xuân Phong lại càng cảm thấy khó tin hơn.
"Ngươi không có nhìn thấy hàng người đều đang tránh không đi phía dưới toà cao ốc sao? Không có ai đi qua chỗ đó, bởi vì chỗ đó là một điểm sụp đổ của thời gian và không gian, một khi bước vào, thì liền lập tức biến mất không còn nhìn thấy nữa."
Xuân Phong quan sát hàng người ở trên đường với vẻ không thể tin nổi, có vẻ như mọi người thực sự đều đang đi đường vòng.
"Bây giờ, điểm sụp đổ của thời gian và không gian này càng ngày càng nhiều, không bao lâu nữa, thế giới này cũng sẽ biến mất theo thời gian và không gian."
Thánh sứ ở một bên giải thích.