Chương 6: Hôn nhân có thời hạn – trái tim bắt đầu rối
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đã gần ba năm kể từ ngày Hứa Nhiên và Cố Dạ Thâm kết hôn. Cuộc hôn nhân hợp đồng sắp đi đến hồi kết.
Trong ba năm này, cuộc sống của Hứa Nhiên đã thay đổi hoàn toàn. Từ một cô gái nghèo khó, bị bạn trai và bạn thân phản bội, cô trở thành một người phụ nữ thành đạt, được nhiều người ngưỡng mộ và yêu mến. Cô có một người chồng yêu thương và chiều chuộng cô hết mực. Cô có một sự nghiệp thành công và một tương lai tươi sáng.
Tuy nhiên, Hứa Nhiên vẫn luôn cảm thấy một nỗi lo lắng và bất an thường trực trong lòng. Cô biết rằng, cuộc hôn nhân của cô và Cố Dạ Thâm chỉ là một hợp đồng. Ba năm sau, họ sẽ phải ly hôn.
Cô không muốn ly hôn. Cô đã yêu Cố Dạ Thâm từ lâu. Cô không thể tưởng tượng được cuộc sống của mình sẽ ra sao nếu không có anh bên cạnh.
Nhưng cô cũng biết rằng, cô không thể ích kỷ giữ anh lại bên mình. Cố Dạ Thâm là một người đàn ông tài giỏi và giàu có. Anh xứng đáng có một người vợ môn đăng hộ đối, có thể giúp anh phát triển sự nghiệp và nâng cao vị thế xã hội.
Cô không phải là người vợ mà anh cần. Cô chỉ là một cô gái bình thường, không có gì đặc biệt. Cô không thể mang lại cho anh những gì mà anh xứng đáng có được.
Hứa Nhiên quyết định sẽ rút lui để tránh vướng bận tình cảm. Cô sẽ rời khỏi Cố Gia sau khi hết hạn hợp đồng. Cô sẽ đi đến một nơi nào đó thật xa, bắt đầu một cuộc sống mới. Cô sẽ cố gắng quên Cố Dạ Thâm và tìm kiếm một người đàn ông khác phù hợp với cô hơn.
Một buổi tối, Hứa Nhiên ngồi một mình trong phòng làm việc, xem lại bản hợp đồng hôn nhân. Cô đọc từng điều khoản một cách cẩn thận.
"Điều khoản cuối cùng: Sau khi kết thúc thời hạn ba năm, hai bên đồng ý ly hôn trong hòa bình, không tranh chấp tài sản và quyền nuôi con (nếu có)."
Hứa Nhiên thở dài. Cô biết rằng, đây là điều tốt nhất cho cả hai.
Cô bắt đầu thu dọn đồ đạc cá nhân. Cô xếp những bộ quần áo, những cuốn sách và những món đồ kỷ niệm vào vali. Cô cố gắng không khóc, nhưng nước mắt vẫn cứ tuôn rơi.
Đúng lúc đó, Cố Dạ Thâm bước vào phòng. Anh ta nhìn Hứa Nhiên, vẻ mặt đầy lo lắng.
"Em đang làm gì vậy?" Anh ta hỏi.
Hứa Nhiên giật mình. Cô nhanh chóng lau nước mắt và cố gắng che giấu sự bối rối của mình.
"Em... em chỉ đang dọn dẹp đồ đạc thôi." Cô nói, giọng run rẩy.
Cố Dạ Thâm tiến lại gần cô, nắm lấy tay cô.
"Em định đi đâu?" Anh ta hỏi, giọng đầy nghi ngờ.
Hứa Nhiên im lặng. Cô không biết phải trả lời như thế nào.
"Em... em định đi du lịch." Cô nói dối.
Cố Dạ Thâm nhíu mày. Anh ta không tin lời cô nói.
"Em đang nói dối. Em đang chuẩn bị rời khỏi anh phải không?" Anh ta hỏi, giọng đầy đau khổ.
Hứa Nhiên cúi đầu. Cô không thể nhìn thẳng vào mắt anh ta.
"Em... em xin lỗi." Cô nói, giọng nghẹn ngào.
Cố Dạ Thâm ôm chầm lấy Hứa Nhiên, siết chặt cô trong vòng tay mình.
"Đừng đi. Xin em đừng rời khỏi anh." Anh ta nói, giọng đầy van nài.
Hứa Nhiên cảm thấy trái tim mình tan nát. Cô muốn nói với anh ta rằng cô cũng yêu anh ta, rằng cô không muốn rời xa anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-toi-la-thien-tai-gia-ngoc/6.html.]
Nhưng cô không thể. Cô biết rằng, cô không xứng đáng với anh ta.
"Em... em không thể ở lại." Cô nói, giọng đầy đau đớn.
Cố Dạ Thâm buông cô ra, nhìn cô với ánh mắt đầy thất vọng.
"Tại sao? Tại sao em lại muốn rời khỏi anh? Anh đã làm gì sai sao?" Anh ta hỏi.
Hứa Nhiên lắc đầu. "Không phải lỗi của anh. Lỗi là ở em. Em không xứng đáng với anh."
Cố Dạ Thâm nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, cố gắng thuyết phục cô.
"Đừng nói như vậy. Em là người phụ nữ tuyệt vời nhất mà anh từng gặp. Em xứng đáng có được tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời." Anh ta nói.
Hứa Nhiên bật khóc. Cô không thể chịu đựng được nữa.
"Em yêu anh. Em yêu anh rất nhiều." Cô nói, giọng nghẹn ngào.
Cố Dạ Thâm sững sờ. Anh ta không ngờ rằng Hứa Nhiên lại yêu anh ta đến như vậy.
"Anh cũng yêu em. Anh yêu em hơn tất cả mọi thứ trên đời." Anh ta nói, giọng đầy xúc động.
Hứa Nhiên ôm chầm lấy Cố Dạ Thâm, khóc nức nở trong vòng tay anh ta.
"Vậy thì tại sao em lại muốn rời khỏi anh?" Cố Dạ Thâm hỏi.
Hứa Nhiên lau nước mắt, nhìn anh ta với ánh mắt đầy quyết tâm.
"Vì em không muốn trở thành gánh nặng của anh. Em muốn anh có được một cuộc sống tốt đẹp hơn." Cô nói.
Cố Dạ Thâm mỉm cười. Anh ta hiểu được những gì Hứa Nhiên đang suy nghĩ.
"Em ngốc thật đấy. Em không phải là gánh nặng của anh. Em là niềm vui và hạnh phúc của anh." Anh ta nói.
Hứa Nhiên ngạc nhiên. Cô không ngờ rằng Cố Dạ Thâm lại có thể nói những lời này với cô.
"Anh... anh thật sự nghĩ vậy sao?" Cô hỏi.
Cố Dạ Thâm gật đầu. "Anh thật sự nghĩ vậy. Em là tất cả đối với anh. Nếu không có em, anh không biết mình sẽ ra sao."
Hứa Nhiên cảm thấy trái tim mình ấm áp trở lại. Cô biết rằng, cô đã đưa ra một quyết định sai lầm.
"Vậy thì... vậy thì em sẽ không đi nữa." Cô nói.
Cố Dạ Thâm ôm chặt Hứa Nhiên, hôn lên môi cô.
"Cảm ơn em. Cảm ơn em vì đã yêu anh." Anh ta nói.
Hứa Nhiên mỉm cười. Cô biết rằng, cô đã tìm được người đàn ông đích thực của đời mình.
Nhưng Cố Dạ Thâm lại đột nhiên đề nghị:
“Em nghĩ đây là hợp đồng? Anh nghĩ đây là cơ hội được gặp định mệnh.”