Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vô Hạn Lưu: Trò Chơi Săn Giết Thần - Chương 45: Đua Xe Tử Vong (22)

Cập nhật lúc: 2025-05-18 14:43:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trận chung kết rất quan trọng, thường liên quan đến việc phân chia nhóm S1. Điểm càng cao càng có nhiều quyền ưu tiên, có thể tự do lựa chọn đồng đội, nhưng người được chọn cũng phải đủ điểm.”

“…” Hiểu rồi, Lục Tại Xuyên này đã chọn sẵn đồng đội từ lâu rồi, và người đó chính là Bùi Dật. Anh hy vọng điểm của Bùi Dật không quá kém, nếu không sau này dù anh muốn chọn cậu, điểm của cậu cũng không đủ.

“Thực lực của tôi chỉ có vậy, tổng điểm cho trận cuối chắc chỉ khoảng mười điểm, tôi có thể lấy hết nổi sao?”

“Cậu cố gắng đi. Dự tính tổng điểm phải trên hai mươi mới có quyền tự do lựa chọn đồng đội. Nếu không, coi như chúng ta không có duyên.”

“…”

Bùi Dật ngậm điếu thuốc, cậu hít một hơi thật sâu. Tuy Lục Tại Xuyên đáng ghét, nhưng thực lực của anh thật sự rất ổn định, cậu đã cảm nhận được rất rõ ràng. Nếu không tìm anh, S1 Bùi Dật muốn nổi bật cũng khó, chắc chắn sau này sẽ có rất nhiều phó bản tổ đội.

Đừng có đối nghịch với tiền bạc. Cho dù đối phương là con cóc ghẻ, nhắm mắt cũng có thể “lên” được. Ví dụ tuy hơi thô tục nhưng đối với Bùi Dật cũng gần giống vậy. Bùi Dật gạt tàn thuốc vào gạt tàn bên cạnh rồi lại chìm vào suy tư.

Cậu ngẫm nghĩ một hồi, bụng kêu ùng ục: “Thôi, ăn cơm trước đã.” Nói rồi đứng dậy đi tìm mì gói, đang lúc Bùi Dật định pha mì, tiếng chuông cửa vang lên. Cậu mở cửa, là Lục Tại Xuyên.

Trên sân thì miễn cưỡng hợp tác, ngoài đời vẫn là người dưng nước lã.

Thấy Bùi Dật tỏ vẻ đề phòng, Lục Tại Xuyên không nhịn được cười: “Cậu nói xem, tôi có làm gì có lỗi với cậu đâu?” Ngược lại, anh còn giúp đỡ cậu rất nhiều lần. Vậy mà cậu không biết điều, cứ như mèo xù lông. Đúng là một anh chàng thú vị.

“Không có? Anh tự ngẫm lại xem, những lời anh nói với tôi có câu nào là lời của người nói không?”

“Tôi vẫn luôn như vậy.” Có thể hơi độc miệng, nhưng cũng là sự thật. Lục Tại Xuyên nhún vai, anh nói với Bùi Dật nhiều như vậy là nhiều lắm rồi, với những người khác, anh còn chẳng thèm nhìn chứ nói gì đến việc nhắc nhở.

“Vậy thì đừng trách tôi đây dạy anh nói tiếng người.” Bùi Dật bưng mì gói, đổ một bát nước sôi.

“Là cậu dễ nổi nóng. Cậu nói xem, cậu lớn như vậy rồi, còn lớn hơn tôi một chút đấy, vậy mà sao cứ như con nít, người ta nói một câu là cậu xù lông lên vậy.”

“Lại đến dạy đời anh mày? Ngứa da à, muốn bị đè?” Bùi Dật ngẩng đầu, đôi mắt phượng hơi nheo lại.

Lục Tại Xuyên nhớ lại lần bị đè chặt đó, anh có vẻ hơi mất tự nhiên: “… Tôi đến để nói chuyện quan trọng.”

Thấy anh hơi lúng túng, cậu nói: “Nói đi, không nói qua mạng được à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-tro-choi-san-giet-than/chuong-45-dua-xe-tu-vong-22.html.]

“Cậu ở ngay bên cạnh, tôi lười nhắn tin thoại, cậu lại không gọi video với tôi.” Lục Tại Xuyên ngồi xuống: “Trong trận chung kết ngày mai, tất cả mọi người ở khu A đều tham gia, có vài người mà tôi có thể nói trước cho cậu biết. Cậu cũng nên chuẩn bị tâm lý.”

“Nói đi.” Bùi Dật vừa ăn vừa nói.

“Thực ra cũng chỉ có Đàm Vân, người đứng đầu khu vực và đồng đội của anh ta. Tên đội của bọn họ là Cuồng Bạo. Dưới trướng anh ta có rất nhiều cao thủ, nhưng nổi bật có hai người. Một là người thích mặc đồ nữ tên Lương Tình, biệt danh là người đẹp Lương, hình như điểm hiện tại của anh ta là 25. Một người khác nữa là Mao Bối Bối, trông như con khỉ gầy tong teo, điểm của anh ta là 22. Hai người này, một giỏi văn một giỏi võ, là trợ thủ đắc lực của Đàm Vân. Nếu cậu không may cùng đội với bọn họ, chắc chắn sẽ gặp xui xẻo. Nếu đua xe gặp bọn họ, chắc cũng xui xẻo. Bọn họ nhất định sẽ nhắm vào cậu, bọn họ nổi tiếng là thích “săn” người mới.”

Bùi Dật nuốt một miếng mì: “Khoan đã, cái gì mà thích mặc đồ nữ, còn có người thích cái này sao? Có đẹp không?”

Lục Tại Xuyên khẽ cười: “Đẹp hay không thì tự cậu nhìn sẽ biết. Tên Lương Tình này thường xuyên giả gái, còn Mao Bối Bối, anh ta còn có một cái tên trên diễn đàn JC, gọi là “Tiểu Mao Sắc Bén”.”

Bùi Dật nhíu mày, nghe quen quen, hình như lần trước là anh ta đăng bài mắng cậu thì phải.

“Bọn họ đều có biệt danh sao? Vậy biệt danh của anh là gì?”

“K.”

Bùi Dật ồ lên một tiếng: “Được rồi, tôi biết rồi, những người khác không có vấn đề gì chứ?”

“Chưa chắc, để ngăn chúng ta lấy điểm, bọn họ có thể làm ra bất cứ chuyện gì. Nhưng đây đều là tà đạo, hệ thống thường sẽ không cho phép những hành vi này, vẫn phải thi đấu nghiêm túc.”

Bùi Dật ăn xong miếng mì cuối cùng: “Hiểu rồi, cảm ơn. Anh yên tâm, tôi sẽ không để anh thất vọng.”

Lục Tại Xuyên khẽ cười: “Không cần, cậu chỉ cần đừng để bản thân thất vọng là được.” Anh đi đến cửa, nghĩ gì đó rồi lại quay đầu nói: “Vậy mai gặp trên sân.”

 

Lục Tại Xuyên thấy cậu lại đang thay đồ, còn thay ngay tại phòng khách, cũng không đợi người ta đi rồi mới thay nên không nhịn được nói: “Ít ra cậu cũng phải đợi tôi đi rồi hãy thay chứ.”

Bùi Dật nói: “Ăn mì xong người hôi c.h.ế.t rồi. Cùng là đàn ông cả, sợ gì? Hơn nữa tôi tưởng anh đi rồi, anh còn quay lại làm gì?”

Lục Tại Xuyên ngượng ngùng, nhưng anh đâu phải đàn ông bình thường, anh nói: “Không có gì, tôi đi đây.”

Bùi Dật nhíu mày, chắc không phải người này có bệnh đấy chứ, thấy dáng người cậu đẹp quá, nên tự ti trong lòng hay gì? Nghĩ vậy, Bùi Dật thay một chiếc áo ba lỗ đen bó sát rồi vui vẻ đi vào phòng ngủ.

 

Loading...