Vô Hạn Lưu: Trò Chơi Săn Giết Thần - Chương 40: Đua Xe Tử Vong (17) - (Đảo V bắt đầu)
Cập nhật lúc: 2025-05-18 14:38:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Tại Xuyên nghe thấy tiếng cửa phòng bên cạnh đóng lại, anh từ từ bò dậy khỏi sàn, nhìn xuống vết thương của mình. Anh chưa từng gặp người nào như vậy.
Cắn thẳng vào người, có khác gì chó đâu?
Lục Tại Xuyên sơ cứu qua vết thương, nhận ra nó thật sự rất sâu, thậm chí còn thấy cả xương. Vì muốn cướp s.ú.n.g của anh mà cái gì cậu cũng dám làm. Có thể thấy đây là một kẻ m.á.u lạnh, nhận định của anh quả không sai.
Thân thủ hoàn toàn không giống người thường, ngược lại giống cảnh sát. Trong JC, nếu là người chơi xuất thân từ đội hình sự sẽ rất dễ nổi bật. Lục Tại Xuyên dùng băng gạc băng bó xong, anh thầm hy vọng sẽ không ảnh hưởng đến trận đấu ngày mai.
Trong lúc Lục Tại Xuyên đang nghĩ ngợi, màn hình sáng lên, Đồng Hồ nhìn thấy băng gạc của anh, cậu ta kinh ngạc nói: “Lục Thần! Anh bị sao vậy?”
“Không sao.”
“Còn nói không sao, tôi thấy hết rồi! Hình như cảnh hai người đánh nhau bị người ta quay lại rồi. Lục Thần, tên kia quá đáng quá.”
Lục Tại Xuyên nhíu mày, sao chuyện này cũng bị quay lại được? Làm người nổi tiếng thật phiền phức, lúc nào cũng có người dòm ngó, sân si. Anh mở video, đúng là cảnh anh bị Bùi Dật đè xuống đất, nếu không phải vì khẩu s.ú.n.g thì động tác này trông rất mờ ám. Vì không mặc áo khoác nên trên bóng lưng kia lộ ra vòng eo vô cùng xinh đẹp, giống như thứ thuốc độc nguy hiểm, chỉ có thể nhìn từ xa.
Bình luận bên dưới khen chê lẫn lộn, và đương nhiên là chê nhiều hơn.
[Tên Bùi Dật này còn có tài cán gì khác ngoài đánh người không? Thật quá đáng!]
[Mau rút lui đi, tôi thật sự không muốn nhìn thấy cậu ta nữa!]
[Nhìn thấy cậu ta là thấy ghê tởm, tôi cá cậu ta không trụ được đến vòng chung kết!]
Lục Tại Xuyên không đọc những bình luận này, anh lướt qua một lượt mới thấy một bình luận khen Bùi Dật: [Thân hình tên lính mới này đẹp thật, cái eo nhìn đã ghê, tôi cũng muốn bị đè như vậy.]
[Đường eo kia thật mượt mà, rất hợp mặc áo ba lỗ cổ cao, thật gợi cảm. Chảy nước miếng…]
Lục Tại Xuyên: “…”
Cùng lúc đó, Bùi Dật ở phòng bên cạnh cũng xem được video, nhưng ánh mắt của cậu lại khác, cậu chỉ nhìn thấy những bình luận mắng chửi mình. Cậu lại nổi nóng, cầm khẩu s.ú.n.g ném ra xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-tro-choi-san-giet-than/chuong-40-dua-xe-tu-vong-17-dao-v-bat-dau.html.]
Sau đó Bùi Dật ngẫm lại, thấy là đừng nên chấp nhặt với tiền, cậu lại lon ton chạy đi nhặt về. Bùi Dật tháo s.ú.n.g ra xem, bên trong thật sự có đạn. Tại sao Lục Tại Xuyên lại có súng? Cậu từng đến trung tâm thương mại JC xem, bên trong vốn không hề bán súng. Thân phận của người này rất đáng ngờ!
Nói đi cũng phải nói lại, ai bị dí s.ú.n.g vào trán cũng sẽ khó chịu, vậy mà tên nhóc này dám làm vậy với cậu. Không được… Bùi Dật đi tới đi lui trong phòng.
Muốn thắng Lục Tại Xuyên trong cuộc thi “Đua Xe Tử Vong” này thì e là không thể. Vòng vấn đáp đầu tiên cậu đã thua người ta sáu điểm tích lũy, vòng thứ hai cũng kém rất nhiều điểm. Giờ điều cậu có thể làm là vả mặt anh, chẳng phải anh nói cậu không vào được vòng chung kết sao? Còn nói cậu chắc chắn không giành được tư cách tham gia. Vậy cậu phải làm được tất cả! Cậu phải dốc toàn lực trong những trận đấu tiếp theo, cố gắng vượt qua anh.
Sáng hôm sau, Bùi Dật vừa ra khỏi cửa đã chạm mặt Lục Tại Xuyên, hai người cùng vào thang máy. Suốt dọc đường, hai người không nói với nhau câu gì. Lúc họ đến sân đấu là tám giờ đúng, trên sân đã có khá nhiều người. Tám giờ rưỡi, năm mươi người của nhóm A sẽ cùng tham gia vòng loại thứ ba.
[Vòng loại thứ ba khu A nhóm A, chủ đề “Truy Đuổi Phi Xa”.]
[Luật chơi: Người chơi sẽ ghép đôi, cùng lái một chiếc phi xa và tiến hành trò chơi rượt đuổi trong vòng hai mươi phút. Trong quá trình lái phi xa có thể đấu súng, đụng xe…]
[Điều kiện qua cửa: Nhóm người chơi sống sót đến cuối cùng sẽ vào vòng chung kết ngày mai. Những người chơi chiến thắng khác cũng sẽ nhận được phần thưởng với số điểm tích lũy tương ứng.]
[Số người sống sót hiện tại: 50/50. Bốc thăm sẽ bắt đầu sau một phút nữa.]
Trò chơi phi xa?! Đây là đang đùa bọn họ sao? Nhưng cũng không hẳn là lạc đề, vẫn là một loại đua xe tử vong, còn có thể đấu súng. Đây chẳng phải là trò chơi mà bọn con trai thích chơi nhất khi còn nhỏ sao? Tuy nhiên thì loại trò chơi này cũng rất nguy hiểm, vừa lái xe vừa b.ắ.n súng, yêu cầu đối với người chơi quá cao, mà tất cả bọn họ chỉ là người thường.
Trần Mặc nói: “Anh Bùi, được chung nhóm với anh thì thật tốt.”
Không chỉ Trần Mặc mà rất nhiều người đổ dồn ánh mắt về phía Bùi Dật, muốn chung nhóm với cậu. Chưa bàn đến trình độ b.ắ.n súng, cái chính là vì cậu lái xe nhanh, mà đây lại là điểm mấu chốt cần có trong một cuộc đua tốc độ.
[Bốc thăm đã hoàn thành. Mời mọi người kiểm tra, chuẩn bị sẵn sàng, mười phút sau hãy đến sân đấu của mình.]
Có tổng cộng hai mươi lăm nhóm, một nhóm bị bỏ trống, nhóm này là may mắn nhất, mà nhóm đấy lại chính là Trần Mặc và một người chơi khác, bọn họ được chung một nhóm. Mọi người nhìn bọn họ với ánh mắt ghen tị. Hai mươi tư nhóm còn lại sắp xếp để từng nhóm đối đầu với nhau, chia lại thành mười hai cặp, mỗi cặp chia thành bên đuổi (đỏ) và bên bị đuổi (đen).
Bùi Dật nhìn thông tin trên bảng của mình, nhóm thứ năm, đồng đội là---
“…” Chết tiệt. Thật sự là cạn lời…
Bùi Dật lười biếng nhấc mí mắt, sao cậu và người này có thể hợp tác được, điều đó vốn dĩ không thể. Trong khi những người khác đã tụ tập lại bàn bạc thì hai người bọn họ vẫn đứng cách xa nhau.
Chớp mắt một cái, bọn họ đã đến một thành phố hiện đại ăn chơi trác táng với những ánh đèn xanh đỏ, đèn neon và những bức vẽ graffiti đầy màu sắc trên tường, những tên côn đồ xăm trổ… Bên đường có một chiếc xe cảnh sát đậu sẵn, bọn họ là bên đuổi, tức là cảnh sát (bên đỏ). Quần áo trên người họ cũng đã thay đổi, là đồng phục cảnh sát, họ thật sự đã nhập vai.