Lục Tại Xuyên nói: "Cậu ta có vốn liếng để tự tin."
"Tại sao?"
"Vòng đầu tiên cậu ta đã đột phá."
Đồng Hồ không dám tin, không thể nào. Bùi Dật thật sự không cần mạng sao, tốc độ nhanh như vậy, lỡ như xảy ra tai nạn xe cộ, xe nát người c.h.ế.t còn bị trừ điểm, ra khỏi phó bản còn ảnh hưởng đến trí lực nữa kia mà?
Trong lúc họ nói chuyện. Bùi Dật lại chạy thêm một vòng, tiếng động cơ từ xa đến gần. Người đàn ông đội mũ bảo hiểm đen chỉ để lộ đôi mắt anh tuấn sâu thẳm, còn chiếc xe thì giống như s.ú.n.g máy b.ắ.n ra ngoài, quả thật tốc độ đang không ngừng tăng nhanh, thời gian cũng đang rút ngắn.
Về mặt lý thuyết, vô hạn tiến gần đến giới hạn của chính mình. Cứ như vậy cho đến giới hạn 250KM/h, những người bên dưới đã sôi trào.
"Thật sự không cần mạng rồi, lái xe kiểu này!"
"Vòng thứ năm, cảm giác càng lúc càng nhanh!!"
"Nhanh như vậy, xe cũng không chịu nổi. Đây đâu phải xe đua chuyên nghiệp, chắc phải đến vòng đấu chính thức mới cho chúng ta xe tốt nhất."
Khán giả bên dưới bàn tán xôn xao, đồng thời tập trung nhìn Bùi Dật trên đường đua, Bùi Dật như đang chạy đua với thời gian, giới hạn ở đâu, điểm mấu chốt của Bùi Dật ở đó. Nhưng vẫn còn thiếu một chút…
Bùi Dật giành chức vô địch trẻ cách đây bốn năm năm. Đua xe cần thể lực cực tốt, thể lực của Bùi Dật thì không có vấn đề gì, nhưng độ nhạy cảm với xe đã giảm sút đáng kể. Hệ thống chỉ cho Bùi Dật một đêm để thích nghi, như vậy vốn không đủ.
Trạng thái của xe, trạng thái đường đua, hiệu suất của lốp xe…những điều này cũng sẽ ảnh hưởng đến thành tích. Nhưng bây giờ Bùi Dật chỉ có thể dựa vào kỹ thuật lái xe của mình, tăng tốc tăng tốc rồi lại tăng tốc, vẫn luôn có một giới hạn.
Ở vòng thứ tám khi vào cua, xe đột nhiên mất cân bằng, Bùi Dật nhanh chóng đánh lái ngược chiều, nhưng trọng tâm xe không ổn định, vẫn bị văng ra một trăm tám mươi độ, đ.â.m vào tường chắn.
[Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bùi Dật, thành tích vòng thứ tám là 0, trừ 5 điểm tích lũy, hiện tại còn 2 điểm.]
Bùi Dật biết xong rồi, cậu thua rồi. Thành tích này chắc chắn không thể vào vòng trong, cũng không có được tư cách tham gia S1. Bùi Dật tháo mũ bảo hiểm, bước ra khỏi xe, không chạy nữa. Hai vòng cuối, có chạy cũng vô nghĩa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-tro-choi-san-giet-than/chuong-35-dua-xe-tu-vong-12.html.]
Nhìn thấy rất nhiều người đứng đó, xì xào bàn tán, còn có cả tiếng cười. Bùi Dật không để ý, cậu đi ngang qua Lục Tại Xuyên.
Lục Tại Xuyên nói: "Cậu không chạy hết số vòng còn lại sẽ bị trừ điểm tiếp, như vậy thì cậu càng đừng nghĩ đến việc vào vòng trong."
Bùi Dật quay lại, rất nhiều người đang nhìn cả hai: "Tôi biết, nhưng tôi không muốn chạy nữa, cảm ơn đã nhắc nhở."
"Thua thì thua, thừa nhận cũng không sao, chi bằng thẳng thắn một chút."
"Tôi thua khi nào? Bây giờ hệ thống đã công bố kết quả cuối cùng chưa?"
"Coi như đã công bố rồi. Cậu không chạy hết, tổng điểm hiện tại sẽ không thay đổi, cũng chỉ là 2 điểm, cộng thêm 2 điểm của trận đầu tiên, tổng cộng 4 điểm, thành tích này chắc chắn không đủ điều kiện tham gia vòng trong. Tôi thấy ngay cả tư cách tham gia S1 cũng không có." Trận khởi động này sẽ loại ít nhất năm mươi phần trăm người chơi.
Đồng Hồ bên cạnh nói: "Còn có vòng hồi sinh, nhưng vẫn cần điểm tích lũy."
Bùi Dật bị bọn họ nói tới nói lui, cậu tức đến mức mặt mày tái mét. Ban đầu Bùi Dật cứ tưởng đua xe là sở trường của mình, có thể chiến thắng dễ dàng, nào ngờ sau khi vào lại liên tục mắc lỗi. Bùi Dật quay người bỏ đi, không thèm để ý đến bọn họ. Có giọng nói vang lên phía sau:
"Lục Thần, có cần tìm người xử lý tên nhãi này không?"
"Đúng vậy, nhất định phải báo cáo chuyện đánh người với hệ thống, để hệ thống trừ cậu ta hai, ba điểm tích lũy. Tên lính mới này quá liều lĩnh, không hiểu chút quy tắc nào."
Lục Tại Xuyên nhìn chằm chằm bóng lưng Bùi Dật, quay đầu nói với người mắng cậu: "Mọi người cùng là người chơi, nói năng tích đức chút đi." Sau đó anh lại nói với đồng đội Đồng Hồ: "Cậu cũng về đi."
Đồng Hồ nói: "Hình như tính tình người này không tốt lắm, tôi thấy anh nên đổi người khác đi." Cậu ta cũng rất do dự, lúc thì thấy Bùi Dật rất có thiên phú, lúc thì lại thấy người này quá bốc đồng.
"Nói sau đi." Lục Tại Xuyên thản nhiên nói. Dứt lời, anh quay về khách sạn, để lại một đám người trố mắt nhìn nhau, chuyện gì vậy? Từ trước tới giờ Lục Thần chưa bao giờ quản bọn họ nói gì, hôm nay lại lên tiếng bênh vực tên lính mới này?
Điều này khiến họ vừa ghen tị vừa đố kỵ, tên Bùi Dật kia thua đi, tốt nhất là từ bỏ S1 luôn đi.