Tô Quang quay sang nhìn Bùi Dật, không nhịn được lại nói: "Tiểu Bùi, hiện giờ cậu đang có mười tám điểm tích lũy, số điểm này đủ để tham gia bốn phó bản. Chỉ cần cậu lên sân rồi bị loại, cậu vẫn có thể nhận được hai điểm. Đừng để bị trừ hết điểm rồi mới rời đi, như vậy thì mất nhiều hơn được."
"Rồi bỏ lỡ S1 sao?" Bùi Dật nói, cậu nhướng mày. Đã tham gia thì chắc chắn phải có thứ hạng.
"S1 không phù hợp với mấy người mới các cậu." Tô Quang nói: "Tôi thấy các cậu là lính mới nên khuyên một câu, các trận đấu sau sẽ càng ngày càng tàn khốc. Cậu Mặc, chiến lược tốt nhất của cậu là tranh được điểm nào hay điểm đó, nhưng thấy bản thân không lên nổi thì hãy dừng lại ngay, cố ý thắng xe vào tường chắn, giả vờ bỏ cuộc."
Trần Mặc gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Nhưng khi cậu ta vừa lên sân, tình hình lại nằm ngoài dự đoán của hai người, phong cách của Trần Mặc cũng khá ổn định.
Hóa ra Trần Mặc cũng giấu bài, Bùi Dật cảm thấy hình như chỉ có mình cậu là thằng ngu, vòng đầu tiên đã điên cuồng tăng tốc... Có lẽ việc cậu phá kỷ lục của HL thật sự chỉ là may mắn?
Xem ra ở JC không thể có một chút sai sót nào. Nhưng làm thế nào để tránh sai sót, vấn đề này quá khó, mà cậu lại hoàn toàn không biết gì về JC.
Kết quả cuối cùng của Trần Mặc là hai điểm. Sau khi liên tục tăng tốc đạt bảy điểm tích lũy, cuối cùng cậu ta cũng không chịu nổi, bị trừ năm điểm, sau đó cậu ta lại tiếp tục tăng tốc nhưng không vượt qua được thành tích trước đó của mình, cũng không bị trừ điểm nữa.
Thành tích này đã khá nổi bật, những người khác đều bị trừ điểm ngược hoặc bị loại trực tiếp. Trần Mặc vui vẻ chạy tới.
Tô Quang khen ngợi: "Ồ! Không tệ, hai điểm tích lũy!"
Bùi Dật không cười nổi, làm sao để cậu có thể vượt qua chính mình ở thành tích tốt nhất hiện tại? Cậu sẽ chỉ bị trừ điểm, trừ đến khi bị loại khỏi cuộc chơi.
Cách tốt nhất là từ bỏ tranh điểm ở vòng đầu tiên, kéo thành tích xuống mức thấp nhất, trừ năm điểm, về sau dù không lên được nữa cũng không sao. Nhưng như vậy chẳng khác nào bỏ cuộc, chắc chắn không thể tham gia vòng đấu chính thức sau một ngày, càng không thể có được tư cách tham gia S1.
Nghĩ đến đây, Bùi Dật mới cảm nhận được sự tàn khốc của JC. Bởi vì điểm tích lũy ở HL kiếm quá dễ dàng nên cậu không biết một điểm tích lũy lại có tác dụng lớn đến vậy.
Đến lượt Bùi Dật lên sân, không biết từ lúc nào, trên sân đã có khá nhiều người. Còn có những người từ các nhóm khác đến xem Bùi Dật đua xe. Hiện tại, thành tích một vòng của Bùi Dật là đứng đầu gần một nghìn người ở khu A. Nếu hệ thống xếp hạng theo tốc độ thì chắc chắn có thể gọi tốc độ này là thần thánh, không ai có thể nhanh hơn cậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-tro-choi-san-giet-than/chuong-34-dua-xe-tu-vong-11.html.]
Bây giờ mọi người đều đến xem Bùi Dật sẽ vượt qua chính mình như thế nào, hoặc xem Bùi Dật bỏ cuộc ra sao, đầu hàng nhục nhã đến mức nào.
"3 phút 15 giây, còn nhanh hơn được bao nhiêu nữa, chạy trong hai phút sao? Tôi thấy khó."
"Điểm tích lũy của nhóm này không cao, Bùi Dật chỉ cần chạy vào top hai, có lẽ sẽ có cơ hội vào vòng trong. Nhưng ai mà biết cuối cùng hệ thống sẽ xếp hạng thành tích dựa trên cái gì để quyết định tư cách vào vòng trong."
Bùi Dật ngồi vào xe, đội mũ bảo hiểm, cậu đã có chiến lược trong lòng, liếc mắt một cái, phát hiện Lục Tại Xuyên cũng đang xem mình thi đấu. Bùi Dật quay mặt lại, nhìn thẳng về phía trước.
Một nhân viên cầm cờ đen trắng, đèn tín hiệu lóe lên, cờ phất lên. Chiếc xe của Bùi Dật lao vút đi. Tốc độ khởi động này nhanh hơn trước, kim đồng hồ đo lường chỉ mức hơn tám nghìn, đã gần đạt đến trình độ xe đua chuyên nghiệp.
"Trời ơi. Anh ta thật sự muốn vượt qua chính mình. Lỡ mà quá mạnh thì sao? Vậy thì phía sau sẽ không đuổi kịp."
"Trên bảng đồng hồ có tính giờ, có thể kiểm soát được."
Nhưng mà khó quá, kiểm soát thế nào? Tuy nói cái c.h.ế.t trong phó bản không tính là gì, nhưng bị thương quá nặng sẽ ảnh hưởng đến não bộ. Người này thật sự không cần mạng rồi ư?
"Người mới nên cái gì cũng không hiểu, có thể thông cảm."
Tiếng xe đua gầm rú vang vọng trên đường đua. Mọi người nhìn Bùi Dật lái xe, cảm thấy đây đúng là một sự hưởng thụ. Có thể đưa tốc độ lên một tầm cao mới cũng là một điều cực kỳ khó khăn, gần như khiến họ quên mất đây không phải là một cuộc đua JC mà là một cuộc đua xe thật sự.
Khi xe của Bùi Dật lướt qua vạch đích, Lục Tại Xuyên và đồng đội Đồng Hồ cũng đứng bên cạnh, Đồng Hồ chính là người tóc vàng hôm qua gọi video với Lục Tại Xuyên.
Nhìn người bấm giờ ghi lại dữ liệu, Đồng Hồ cảm thán: "Trước đó tôi còn không phục, bây giờ xem ra, anh chàng này có chút thiên phú. JC về bản chất có chút giống đua xe, đều là trò chơi của những người dũng cảm. Anh ta chơi xe giỏi, các phó bản khác chắc chắn cũng không thành vấn đề. Đáng tiếc là anh ta quá kiêu ngạo, không biết lấy đâu ra tự tin như vậy.”