Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vô Hạn Lưu: Trò Chơi Săn Giết Thần - Chương 27: Đua Xe Tử Vong (4)

Cập nhật lúc: 2025-05-15 14:30:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Trả lời đúng, người chơi Chu Vận Tài, phần thưởng: 1 điểm tích lũy.]

[Câu hỏi thứ ba. Niki Lauda, tay đua dũng cảm nhất. Trong giải đua xe Công thức 1 tại Đức, ông bị thương nặng, bỏng nặng ở đầu, chìm vào hôn mê sâu, mặt bị bỏng diện rộng, xin hỏi ông ấy trở lại đường đua vào ngày nào?]

Ông Chu lại bấm chuông: "Sáu tuần."

[Trả lời sai. Người chơi Chu Vận Tài, trừ 10 điểm.]

Lần này tất cả mọi người ồ lên, mọi ánh hào quang ban nãy tan biến hết, nói trừ là trừ ngay.

Bùi Dật ngẩn người, cậu biết ông ta sai ở đâu, người ta hỏi ngày tháng chứ có phải bao nhiêu tuần đâu! Bùi Dật biết ngay là câu hỏi sẽ dần trở nên hóc búa mà.

Lần này Lục Tại Xuyên trả lời: "Ngày 1 tháng 9 năm 1976, giải đua xe Công thức 1 tại Ý."

Mọi người đều quay đầu nhìn Lục Tại Xuyên, anh giơ cuốn sách lên: "Trong sách có ghi."

Không ít người thấy vậy đều không nhịn được nói: "Nghe nói Lục Thần có trí nhớ siêu phàm, hóa ra là thật."

"Giỏi quá! Chính xác rồi!"

 

[Người chơi Lục Tại Xuyên, phần thưởng: 1 điểm tích lũy.]

[Câu hỏi thứ tư: Snaefell, Ireland là đường đua nguy hiểm c.h.ế.t người nhất thế giới, được mệnh danh là đường đua tử thần, đường đua này đã cướp đi sinh mạng của bao nhiêu người?]

Lục Tại Xuyên: "259 người."

[Người chơi Lục Tại Xuyên, phần thưởng: 1 điểm tích lũy.]

[Câu hỏi thứ năm: Monza - Ý, chiều dài đường đua 5,8 km, người giữ kỷ lục là ai?]

Lục Tại Xuyên: "Rubens Barrichello, 1 phút 21 giây 046."

Mọi người: "..."

Bùi Dật: "..."

[Người chơi Lục Tại Xuyên, phần thưởng: 1 điểm tích lũy.]

Không thể diễn tả bằng lời, trí nhớ thật sự quá tốt. Nghe đến đây, mọi người bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng, ban đầu cứ tưởng là câu hỏi phổ cập kiến thức. Nhưng bây giờ cái gì mà đường đua tử thần, bỏng nặng cũng xuất hiện, còn có 5,8 km, chạy trong 1 phút mấy giây, đây là đang đua với tử thần à? Đây là đang ngấm ngầm nhắc nhở bọn họ, đua xe là một môn thể thao nguy hiểm cao độ.

Bùi Dật đã sớm đoán được kết quả như vậy. Trò chơi c.h.ế.t tiệt này không quên cái mác kinh dị, cậu nghe thấy tỷ lệ tử vong 40% là đã đoán ra rồi.

Còn năm câu hỏi nữa, câu hỏi càng lúc càng khó, càng lúc càng hóc búa, nào là đường đua tử thần có bao nhiêu khúc cua nguy hiểm, bao nhiêu người thiệt mạng trong cuộc đua, các đội đua F1 thống nhất sử dụng động cơ gì,...

Về sau cơ bản là sân khấu của Lục Tại Xuyên, anh giành được 5 điểm, còn có một con ngựa đen là Trần Mặc, cậu ta được 3 điểm.

Bùi Dật nghe thấy có người nói: "Hừ, Bùi Dật mà cũng không dám hó hé gì, lúc sau còn thi thố gì nữa, quỳ xuống nhận thua luôn đi."

"Cả bấm chuông cũng không dám, chắc là sợ rồi."

Bùi Dật nghe thấy hết, cậu sợ ư? Cậu sẽ cho bọn họ biết thế nào là không sợ.

Câu hỏi cuối cùng: [Trước khi thi đấu chính thức thường có vòng đấu xếp hạng để quyết định thứ tự xuất phát. Xếp hạng dựa trên tốc độ nhanh nhất của một vòng đua, xin hỏi, mỗi xe được phép chạy tối đa bao nhiêu vòng?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-tro-choi-san-giet-than/chuong-27-dua-xe-tu-vong-4.html.]

Bùi Dật biết câu này. Mười vòng! Cậu nhanh chóng bấm chuông, một tiếng “ting” vang lên, tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía cậu. Nhưng ngay lúc này, Bùi Dật lại nghi ngờ. Mười vòng hay mười hai vòng? Cậu do dự.

Trong lúc Bùi Dật do dự, có người hạ thấp giọng thì thào: "Cái gì vậy? Không phải cậu ta tranh trả lời à?"

"Sao hệ thống chưa chuyển sang câu tiếp theo?"

[Đếm ngược, năm, bốn...]

Bùi Dật sốt ruột, cái trí nhớ c.h.ế.t tiệt này. Bùi Dật biết là bởi vì cậu từng tham gia thi đấu đua xe, lúc đó nhà cậu chưa xảy ra chuyện, thế nên cậu chỉ cần làm mấy việc tiêu tiền này thôi. Cuộc thi đó cũng có vòng xếp hạng, để có một khởi đầu tốt, Bùi Dật đã chạy rất nhiều lần nhưng cậu không nhớ rõ là mười vòng hay mười hai vòng.

Dù sao thì đây cũng là chuyện của năm mười tám tuổi rồi.

Thấy Lục Tại Xuyên ở phía đối diện nắm chặt tay, hai ngón tay duỗi ra giống như số hai. Bùi Dật bừng tỉnh, đúng rồi, mười hai vòng, cậu nhớ ra rồi.

[Hai,…]

"12 vòng." Bùi Dật nói với giọng thiếu tự tin.

[Người chơi Bùi Dật, phần thưởng: 1 điểm tích lũy.]

["Đố vui đua xe" kết thúc, tin rằng mọi người đã hiểu rõ hơn về cuộc đua sắp tới. Ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục. Tối nay, những người chơi muốn luyện tập có thể tự ra đường đua thử xe. Xin mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng, giữ vững tinh thần, đón chờ cuộc đua xe thật sự diễn ra sau hai ngày nữa.]

Mọi người im lặng.

Hệ thống đã nói điều kiện để qua màn là vượt quá 50% tổng số điểm tích lũy của toàn khu mới đủ điều kiện. Đây là tiêu chuẩn tương đối, tiêu chuẩn tương đối còn khó hơn tiêu chuẩn tuyệt đối. Nhưng qua thông tin được tiết lộ ở vòng đầu tiên, tỷ lệ tử vong của cuộc đua xe quá cao. Người bình thường 120 km/h đã là giới hạn rồi, làm sao có thể đạt đến 200 km/h hay thậm chí là với tốc độ tối đa 380 km/h kia chứ.

Đây là đang ép tất cả người chơi bình thường phải tăng tốc một cách điên cuồng để tìm kiếm cơ hội sống sót.

Thành phố Kinh Dị, quả đúng là danh bất hư truyền.

Bấy giờ có người kêu lên: "Nhưng tôi không biết lái xe, ngay cả bằng lái cũng không có." Người nói chính là ông chủ nhà trọ - Tô Quang.

"Tôi cũng không biết." Có người kêu lên: "Vậy thì lái kiểu gì? Xe đua là số gì, tôi chỉ biết lái số tự động thôi."

Nhưng hệ thống không trả lời nữa. Bùi Dật đã biết cái tính của hệ thống rồi, cậu nói với Trần Mặc: "Đi thử vài vòng không?"

Trần Mặc gật đầu: "Anh Bùi, anh biết lái xe à?"

"Là tài xế lâu năm luôn ấy chứ.” Bùi Dật nói, mười tuổi cậu đã lén lút lái xe của bố rồi, mười tám tuổi còn từng giành chức vô địch trẻ, tiếc là sau đó nhà cậu phá sản, không có tiền để chơi nữa. Đến giờ cậu hai mươi tư tuổi, cũng tính là lái được mười mấy năm rồi.

 

"Còn cậu?" Bùi Dật hỏi.

"Em vừa mới thi bằng lái."

"Đừng lo. Nhóc con, trí nhớ của cậu rất tốt, tôi rất tin tưởng cậu, dù sao cũng hơn cái tên họ Lục kia."

"Hơn tôi?" Một giọng nói vang lên.

Bùi Dật ngẩng đầu lên, thấy Lục Tại Xuyên có vẻ không vui, anh cười khẩy: "E là khó đấy." Anh đẩy gọng kính, đôi mắt màu nâu nhạt dưới tròng kính kết hợp với khuôn mặt lạnh, cứng rắn đã làm toát lên khí chất lạnh lùng, khó gần.

Bùi Dật nghĩ thầm, sao người này còn biết thay đổi sắc mặt nữa vậy? Vừa nãy anh còn giúp cậu gian lận kia mà.

"Chạy vài vòng chứ? Nhà vô địch trẻ Bùi Dật." Lục Tại Xuyên nói.

 

Loading...