Vô Hạn Lưu: Trò Chơi Săn Giết Thần - Chương 25: Đua Xe Tử Vong (2)
Cập nhật lúc: 2025-05-14 10:32:44
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai người đang nói chuyện thì...
[Chào mừng tham gia trận khởi động Thành phố Kinh Dị S1, chủ đề "Đua Xe Tử Vong".]
[Chỉ số kinh dị: Một sao tỷ lệ tử vong: 30%.]
[Từ khóa game: Đua xe thể thao, giải đáp câu hỏi.]
[Luật chơi: Người chơi sẽ tham gia huấn luyện đặc biệt trong ba ngày, ngày thứ tư sẽ diễn ra một cuộc đua xe thực sự.]
[Điều kiện vượt ải: Vượt qua 50% tổng số điểm tích lũy của toàn khu vực là có thể vượt ải, nhận được tư cách tham gia S1.]
[Nhiệm vụ hiện tại: Mời người chơi trở về phòng khách sạn đua xe của mình, hai người một phòng, sau đó kiểm tra thanh nhiệm vụ trên bàn, chuẩn bị sẵn sàng, ba tiếng sau sẽ tiến hành kiểm tra tại sảnh tầng một.]
Nghe thấy hai chữ “kiểm tra” Bùi Dật có dự cảm chẳng lành. Trong lúc cậu đang băn khoăn thì thấy trước mắt có một khách sạn lấp lánh ánh vàng, khoảng ba mươi tầng.
Thẻ phòng trên đồng hồ của Bùi Dật là 3001, cậu đi theo mọi người vào khách sạn. Khi bước vào thang máy, người đông nghịt, cậu cứ ngỡ mình quay lại Mật Thất Đào Tẩu trong tòa cao ốc kia.
Trần Mặc ở tầng hai, Tô Quang ở tầng năm. Bùi Dật coi như hiểu vấn đề, điểm tích lũy thấp thì ở tầng dưới. Càng lên cao, người càng ít, không ít người chào hỏi Lục Tại Xuyên rồi rời đi.
Bùi Dật thầm nghĩ, không lẽ mình ở cùng tầng với anh chàng này sao?
Quả nhiên, đến tầng 31. Tiếng “ting” vang lên, cửa thang máy mở ra, Bùi Dật bước ra, Lục Tại Xuyên cũng đi theo. Vậy là cả tầng 31 chỉ có hai người bọn họ.
Bùi Dật: “…”
Hai người so số phòng trên thẻ, lại còn cùng một phòng. Bước vào phòng, một căn phòng sang trọng năm sao hiện ra trước mắt, rộng đến mức mười người ở cũng được. Đường đua ở đây nằm cạnh biển, nhìn từ cửa sổ kính lớn có thể thấy toàn cảnh. Đại dương xanh thẳm, đẹp đến mức không chân thật.
Ra ban công khác, nhìn thấy toàn bộ đường đua uốn lượn quanh co, bây giờ khán đài vẫn trống trơn, nhưng ba ngày nữa nơi đây sẽ đón hàng chục nghìn khán giả, đặc biệt đến xem đám tân binh Bùi Dật đua xe.
“Bùi Dật, thanh nhiệm vụ của cậu.”
Bùi Dật còn đang mải mê với khung cảnh tuyệt đẹp mà cậu chưa từng thấy bao giờ, nghe tiếng gọi của Lục Tại Xuyên, cậu đi vào phòng, thấy trên bàn có một chồng sách cao ngất.
“Nhiệm vụ gì thế?”
Vừa nói cậu vừa cầm tờ giấy trên chồng sách của mình lên, trên đó viết: “Đọc những cuốn sách này.”
Bùi Dật nhìn vào vòng tay thông minh, trên mặt đồng hồ cũng đã cập nhật. Đọc sách ư? Bùi Dật liếc nhìn, mười mấy cuốn. Một cuốn thôi mà Bùi Dật đọc cả ngày còn không xong, giờ bắt cậu đọc mười cuốn thì…
[Nhiệm vụ đã được cập nhật, mời người chơi đọc những cuốn sách trên bàn, ba tiếng sau sẽ tiến hành kiểm tra vấn đáp.]
Bùi Dật: “…” Chẳng trách chỉ số kinh dị chỉ có một sao. Bùi Dật thấy không ổn lắm, rõ ràng phải là năm sao mới đúng. Cậu cảm thấy khó xử, không đọc thì có lỗi với điểm tích lũy, mà đọc thì đừng nói ba tiếng, có cho thời gian cả tuần cậu cũng không đọc nổi nửa chữ.
Nhưng thi cử bao nhiêu năm, mấy trò giả vờ giả vịt cậu vẫn làm được. Cậu thuận tay lật lật vài trang, thấy toàn là tiểu sử của các tay đua và tài liệu chuyên ngành về đua xe, cậu chọn một cuốn tiểu sử của thần tượng Senna rồi quay người nằm dài trên sofa.
“Cậu không đọc à?” Lục Tại Xuyên hỏi.
Bùi Dật giơ cuốn sách của mình lên: “Tôi nằm đọc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-tro-choi-san-giet-than/chuong-25-dua-xe-tu-vong-2.html.]
Lục Tại Xuyên: “…”
Bùi Dật giải thích: “Tôi đoán đây chắc chắn không phải nhiệm vụ chính, lúc đua xe lấy điểm tích lũy là được rồi.”
Lục Tại Xuyên: “… Chưa chắc, trong JC, bất kỳ điểm tích lũy nào cũng rất quan trọng.”
“Anh không xem CG à? Trên đó hiện rõ là phải đua xe mà?”
“Nhưng vấn đề là, cậu chắc chắn mình có thể lấy điểm khi đua xe sao? Cậu không nghe tên phó bản này à? Là Đua Xe Tử Vong! Vốn dĩ đua xe đã là một môn thể thao nguy hiểm rồi, tỷ lệ tử vong có thể lên tới 20%. Hơn nữa chúng ta còn không phải là tay đua chuyên nghiệp, vì vậy hệ thống dự đoán tỷ lệ tử vong sẽ lên tới 40%.”
Bùi Dật cảm thấy anh nói rất đúng, cậu vội vàng đứng dậy, đi đến bàn, ngồi xuống: “Được rồi, tôi đọc, cảm ơn anh trai.”
“Anh trai?” Lục Tại Xuyên nói: “Hình như tôi nhỏ tuổi hơn cậu.”
“… Anh biết tôi bao nhiêu tuổi à?”
“Đã xem trên trang web chính thức. Cậu 24, tôi 22.”
Trong lòng Bùi Dật như xuất hiện hàng vạn con ngựa lao như bay. Anh chàng này đẹp trai hơn cậu, giàu hơn cậu, vậy mà còn nhỏ hơn cậu!… Tuyệt đối đừng có cướp bạn gái của cậu đấy!
“Cái đó… Cậu em Lục à, tôi đọc sách đây, cậu em cứ tự nhiên.”
Bùi Dật ôm sách vào phòng ngủ, cái giường trông mềm mại quá, thôi cứ nằm đọc đi. Thật ra không phải Bùi Dật không muốn đọc, mà là cậu bị chứng khó đọc, thành tích kém phần lớn là do cái tật này. Nhưng điểm tích lũy cho không thì không thể không lấy, cố gắng đọc vậy.
Bùi Dật nằm đọc một lúc thì ngủ quên. Lục Tại Xuyên vào phòng, chứng kiến cảnh tượng một anh chàng đẹp trai đang say giấc, anh liếc nhìn một cái, quay người định đi ra ngoài nhưng Bùi Dật rất cảnh giác, cậu tỉnh dậy ngay: “Đến giờ rồi à?”
“Chưa, tôi đọc xong rồi. Tôi đã gọi đồ ăn, ra ngoài ăn cùng đi.”
Đôi mắt hai mí xinh đẹp của Bùi Dật mở to, cậu nghĩ thầm trong lòng rằng anh chàng này cũng được đấy, trong khi cậu lạnh nhạt với anh mà anh vẫn đối xử tốt với cậu.
“Tôi đi tắm cái đã.” Tối qua Bùi Dật còn chưa tắm, phòng tắm ở Địa Hạ Thành quá kinh tởm, mà cậu thì vẫn chưa kịp sửa soạn lại. Giờ nhìn thấy phòng tắm rộng rãi, cậu chui tọt vào, tắm rửa sạch sẽ rồi mặc áo choàng tắm đi ra, tóc còn ướt sũng.
Bùi Dật đi ra, cậu ngồi xuống, thấy Lục Tại Xuyên đang nhìn mình. Cậu ngẩng đầu lên, hỏi: “Sao thế?”
Bây giờ tóc cậu ướt nhẹp, hương thơm sau khi tắm tỏa ra ngào ngạt, áo choàng tắm rộng thùng thình cuốn quanh thân hình cao ráo, rắn chắc, quyến rũ đến bùng nổ…
“Khách sạn này người ra người vào, sắp chơi game rồi, cậu còn tâm trạng tắm rửa à?” Còn ngủ quên nữa chứ! Lục Tại Xuyên nói với vẻ khó tin, người này có thật sự nghiêm túc không vậy?
“Anh nói cũng đúng. Nhưng tôi chưa tắm mấy ngày rồi, không thể để mùi ảnh hưởng đến mọi người.” Vừa nói Bùi Dật vừa mở nắp hộp, khi nhìn thấy đống đồ ăn, đôi mắt cậu sáng rực.
Chắc là đắt lắm đây. Một lão đại sở hữu sáu nghìn điểm tích lũy này chắc chắn sẽ không để tâm đến một hai điểm. Bùi Dật thì không được như vậy, cậu vẫn đang gánh nợ mấy chục triệu đấy. Nhưng cái gì cần trả vẫn phải trả, hai người chưa thân thiết đến mức đó.
“Đợi lát tôi chuyển cho anh.”
Lục Tại Xuyên đang định nói không cần thì nghe Bùi Dật nói: “Này, tôi kết bạn với anh rồi đấy.”
“…Ừ.”