Vô Hạn Lưu: Trò Chơi Săn Giết Thần - Chương 22: Hắc lâu kinh hoàng (22)
Cập nhật lúc: 2025-05-14 10:29:04
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người chơi mê mẩn phó bản lên tiếng: “Anh Đậu Giác nói rất hay. Tôi xin bổ sung thêm một điểm sáng của Hắc Lâu, Bùi Dật thực sự đã cho chúng ta một cái kết hoàn hảo, thật sự cảm ơn cậu! Bao nhiêu năm qua, nghĩ lại, cảm thấy mọi thứ đều sáng tỏ.”
“Nhiếp ảnh gia kia vô tình ghi lại tất cả mọi chuyện. Anh ta thích người mẹ đơn thân ở phòng 604, cũng chính là mẹ của bé gái. Lý do bé gái bị người đàn ông ở phòng 304 liên tục xâm hại là vì sự vắng mặt của mẹ cô bé. Cô ấy luôn bận rộn với công việc. Sau khi con gái bị giết, cô ta cũng phát điên, rồi tự sát. Nghe nói, linh hồn màu trắng của cô ta vẫn luôn lảng vảng trong tòa nhà năm đó.”
“Vì vậy, tôi nghĩ chủ đề của trò chơi này không chỉ là quan tâm đến trẻ em mà còn là quan tâm đến phụ nữ công sở.”
“A! Tôi nghĩ chủ đề còn có một ý nữa, đó là quan tâm đến người già neo đơn. Ông lão kia c.h.ế.t đã lâu mà chẳng ai hay biết, thế nên bà lão cứ ở vậy, mặc cho t.h.i t.h.ể phân hủy thành bộ xương. Bùi Dật thật sự lợi hại! Hy vọng cậu ấy sẽ vượt ải những phó bản chưa có kết thúc khác. “Vụ án người và xe bị chìm dưới sông” đã là một trong mười bí ẩn lớn của JC rồi.”
“Ước chừng khó đấy, S1 sắp bắt đầu rồi, chắc chắn cậu ấy sẽ tham gia, lấy đâu ra thời gian chơi lại phó bản cũ.”
“Đồng ý! Nhiệm vụ hoàn thành tâm nguyện của cậu bé kia thực sự có thể phong thần. Ngay cả Lục Thần cũng không làm được, nhưng nói đi cũng phải nói lại, tôi vẫn tin vào tình cảm thuần khiết giữa cậu bé và cô bé, dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.”
Bùi Dật đọc những bài đăng này, bỗng nhiên cảm thấy hơi ngại.
“Đừng khen nữa, mặt tôi sắp đỏ lên rồi. Thật sự chỉ là tình cờ, chơi cho vui thôi mà.”
“Ai biết lại trùng hợp như vậy, lúc đó tôi rất tức giận. Tuổi thơ của tôi cũng chẳng dễ dàng gì, bố mẹ tôi suốt ngày cãi nhau, sau đó ly hôn rồi lại tái hôn. Tôi thật sự không hiểu nổi họ, tôi biết rất rõ ảnh hưởng của một cặp bố mẹ đến một đứa trẻ.”
“Tại sao tất cả ảnh đều bị bôi đen? Tôi đoán một lý do là họ đều đã chết, một lý do khác là họ không muốn đến thế giới này, không muốn người khác nhìn thấy khuôn mặt của mình. Cuối cùng, cậu bé ấy là người bị bôi đen nhiều nhất.”
Cũng là vì sự phẫn nộ của Bùi Dật, nếu đã phẫn nộ thì cần phải trút giận. Sự phẫn nộ của cậu thể hiện qua việc phá cửa sổ, đập phá nhà cửa. Vụ nổ cuối cùng không phải do hệ thống thiết lập như vậy, mà là tâm nguyện của cậu bé. Bùi Dật cũng chỉ thuận theo, làm một chút việc mà thôi.
Dù sao trò chơi cũng đã kết thúc, Bùi Dật cũng đã hoàn thành nhiệm vụ. Bùi Dật mang tâm trạng ngượng ngùng thoát khỏi bài đăng này.
Vừa lướt qua, một bài đăng khác đã thu hút sự chú ý của cậu, lập tức thổi bùng lên ngọn lửa giận dữ trong lòng.
----------------------------------------
Tiêu đề: [Bùi Dật, một tên học dốt ngay cả xách dép cho Lục Thần cũng không xứng, thế này mà cũng xứng đáng được phong thần?]
Bùi Dật click vào xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-tro-choi-san-giet-than/chuong-22-hac-lau-kinh-hoang-22.html.]
Người đăng bài: [Lục Thần vĩnh viễn NO.1.]
“Tôi xin mấy kẻ bên cạnh, có thể đừng có ké fame không? JC nhiều khu như vậy, cứ bám lấy Lục Thần không buông. Lần nào cũng gào thét giống Lục Thần, giống Lục Thần. Ai mẹ nó xứng sánh vai với Lục Thần của chúng ta?
Về phần thân phận của tên Bùi Dật này, tôi đã tra trên trang chủ rồi. Đại học Lâm Nghiệp XX, một trường đại học vớ vẩn chẳng liên quan gì!
Mọi người nghe đây, tôi sẽ nói về lý lịch “huy hoàng” của anh bạn này: Chuyên ngành xây dựng, tầng lớp xã hội thấp nhất, điều kiện gia đình không rõ. Trước đây có lẽ là phú nhị đại, nhưng ước tính bây giờ nghèo đến mức phải bán cả nhà. Hiện tại chắc là đang thuê nhà ở nhỉ? Đây là sự thật. Nhưng chúng ta không bàn đến chuyện ghét bỏ người nghèo.
Tên Bùi Dật này may mắn giành được chức vô địch Hắc Lâu dành cho người mới, thì có thể đại diện cho cái gì? Học lực mười mấy năm trời bày ra đó, vậy mà vẫn bị sa thải, sau đó anh bạn này đến công trường làm việc, thần thánh ở công trường thì vẫn mang theo hơi hướng của dân làm công mà thôi.
Tóm lại: Đừng có đụng vào, đại thần Lục Thần của chúng ta thấy ghê tởm đấy.”
Bài đăng vừa đăng lên, điều đáng ghét nhất vẫn là những bình luận bên dưới.
[Chính xác, đừng có đụng vào, đừng ké fame, cảm ơn. S1 sắp bắt đầu rồi, đừng làm hỏng vận may của Lục Thần chúng ta… Lần trước đã đủ xui rồi, bị một đám người phá đám, cuối cùng ngay cả vòng chung kết cũng không vào được.]
[Cho nên là thần dân công sao? JC cũng hết người rồi hay sao, sao lại lôi những người này vào game chứ? Còn không bằng ông chủ béo của Bùi Dật. Ít ra người ta còn có điểm nhận dạng: Béo! Còn tên này đúng là người qua đường, vậy mà có người khen cậu ta đẹp trai nữa chứ! *Cạn lời*]
[Đậu Giác suốt ngày khen người này người kia. Người nào được anh ta nâng đỡ cũng đều sụp đổ, ngoại trừ Lục Thần.]
[Đúng vậy, đừng đặt hai người lên bàn cân so sánh, hai chữ: Không xứng.]
Bùi Dật đọc mà suýt nữa bật dậy. Cái thứ gì vậy? Bùi Dật thầm nghĩ trong lòng:
[Mình đã đạt điểm tối đa rồi! Còn tên họ Lục kia chẳng phải chỉ được 28 điểm sao? Bọn họ sao lại bôi nhọ tôi đủ điều như vậy?]
Cậu còn còn chưa kịp bình luận, cũng có fan tự phát lên tiếng: [Nói không xứng là quá đáng rồi đấy, phó bản Hắc Lâu này có mấy vạn người chơi rồi, chỉ có Bùi Dật là người duy nhất đạt điểm tối đa. Lục Thần có ưu điểm của Lục Thần, ưu điểm lớn nhất của anh ta là ổn định. Nhưng người ổn định như vậy khó tránh khỏi có nhược điểm, làm việc gì cũng suy nghĩ quá chu toàn. Tôi lại thấy được sự nhiệt huyết ở Bùi Dật, hai người họ hoàn toàn là hai kiểu người khác nhau, là thần ở hai lĩnh vực khác nhau.]
"Đúng vậy, Lục Thần quá đỉnh rồi. Cái “Thiên Cân Trụy” của anh ấy tôi xem cả trăm lần cũng không chán, từ lúc bày ván cờ đến lúc lật ngược tình thế rồi phá ván, đến cả lúc đùa giỡn hệ thống, người xem được phen cười no bụng. Anh ấy vừa giỏi trinh thám phá án, vừa có thể khống chế toàn trường, đúng là không ai sánh bằng."
"Lục Thần không chỉ ổn đâu nhé, chỗ nào mà anh ấy không bung hết sức mình ra chứ? Tôi thấy ảnh chơi rất thoải mái. Hai điểm tích phân Hắc Lâu kia, Lục Thần chúng ta căn bản không thèm để ý, hơn nữa lúc đánh Hắc Lâu thì Lục Thần cũng chỉ là người mới. Một người hơn sáu ngàn điểm tích phân mà lại kém hai điểm á?"
Bùi Dật đọc đến đây thì đã nảy sinh "hứng thú" nồng đậm với đối thủ cạnh tranh cường hãn này. Sáu ngàn điểm tích phân? Chẳng phải là sáu mươi triệu sao?