Từng Muốn Quên Đi, Nhưng Cả Thanh Xuân Đều Là Em - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-10-04 19:22:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Là phụ nữ thời đại mới thế kỷ 21, Nhan Yểu thừa nhận rằng khi mang thai, quả thật nhiều điều cần cẩn trọng, nhưng cũng đến mức đối xử như “báu vật quốc gia”.

Hôm đó, khi hai đến bệnh viện khám xong, buổi tối Giang Nghiên liền đưa Nhan Yểu về nhà lớn, báo tin cho ba Giang.

Dung Mạn Uyển xong, lập tức tươi như hoa nở.

Vốn là kín tiếng, mà phu nhân nhà họ Giang gọi liền bốn, năm cuộc điện thoại, ngoài mặt thì hỏi thăm ân cần, nhưng thực chất là khoe khéo tin vui con dâu mang thai.

Giáo sư Giang trông thì bình tĩnh hơn, nhưng khóe mắt hằn sâu thêm vài nếp nhăn, khí chất nho nhã trở nên ôn hòa hơn hẳn, khóe môi mang theo nụ nhạt, kéo Giang Nghiên bàn ngay chuyện đặt tên cho cháu.

Chuyện rõ ràng là sớm, Giang Nghiên ngoài miệng bảo “để từ từ”, nhưng chẳng bao lâu cũng nhập cuộc bàn luận sôi nổi với bố , trông cũng phấn khích chẳng kém.

Bốn đó, chỉ riêng nhân vật chính là Nhan Yểu thì bưng bê, chăm sóc đủ thứ ngon lành, yên sofa phòng khách, bình tĩnh một cách bất ngờ.

Phản ứng thai nghén của Nhan Yểu nặng, tuy nhưng ảnh hưởng nhiều đến sinh hoạt, bản cô cũng lấy lạ.

Trước khi gặp Giang Nghiên, cuộc sống của cô vốn chẳng lành mạnh gì, t.h.u.ố.c lá, rượu bia như cơm bữa, cơ thể ít nhiều cũng ảnh hưởng. Nhan Yểu vốn từng nghĩ sẽ kết hôn, càng nghĩ sẽ sinh con. Giờ trong bụng một sinh mệnh, cô hối hận vì những năm tháng phung phí , sợ sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của đứa bé.

May , mỗi khám, các chỉ đều , cả lẫn con đều khỏe mạnh.

Vậy là Nhan Yểu dần yên tâm, thậm chí khi tập trung công việc còn quên mất đang mang thai. Nếu A Mỹ luôn theo sát, e rằng để chụp một bức ảnh , cô thể vác máy ảnh mà lăn một vòng 365 độ ngay tại chỗ.

Hiểu quá rõ tính cách của Nhan Yểu, Giang Nghiên đặc biệt tìm A Mỹ, liệt kê thành bảng tất cả những điều cần chú ý, còn nghiêm túc nhấn mạnh mức độ nghiêm trọng. Kết quả là A Mỹ trong giờ việc gần như dán mắt sếp, sợ chỉ lơ là một chút là xảy chuyện, lúc đó ăn với Giang Nghiên.

Nhan Yểu rằng “cánh tay trái” của bí mật trở thành “ của Giang Nghiên”, và còn đến mức báo cáo tình hình của cô cho theo giờ cố định mỗi ngày.

Tất cả mỹ phẩm, đồ dưỡng da trong căn hộ đều bằng loại dành cho bà bầu. Mọi thứ dùng cho Nhan Yểu đều Giang Nghiên cân nhắc kỹ càng, ngay cả bữa ăn cũng nghĩ đủ cách để bổ sung dinh dưỡng cho cô.

Nhan Yểu cảm thấy lo lắng thái quá, thỉnh thoảng cô chỉ hắt cũng khiến giật , ăn no quá buồn nôn là tưởng là nghén. Phản ứng thái quá đến mức khiến cô buồn bất đắc dĩ.

Ba tháng , bụng Nhan Yểu bắt đầu lộ rõ. Tủ đồ bộ áo hai dây, crop-top đều Giang Nghiên khóa , váy ngắn cũng cấm cửa, chỉ còn vài chiếc váy dài tay, dài đến bắp chân là giữ . Tủ quần áo vơi rõ rệt, khi cô hỏi thì nghiêm túc đó là “vì cho em bé”, trông giống lời dối.

Nhan Yểu , mà như , cũng chẳng vạch trần ý đồ nhỏ .

Bốn tháng, cô tăng cân kha khá nhưng tổng thể vẫn gọn gàng, lẽ ăn uống nên da dẻ cũng mịn màng hơn. Điều khiến Giang Nghiên nghi ngờ cách “vỗ béo” của sai ở .

Năm tháng, cô mặc hoodie rộng thùng thình mỗi ngày, giảm bớt khối lượng công việc, nhưng vẫn lác đác. Giang Nghiên nhiều bóng gió khuyên nghỉ ngơi, dưỡng thai, nhưng cô chẳng mấy bận tâm, thỉnh thoảng vẫn nhận chụp, bận đến mức quên cả điện thoại của .

Biết tính cô như ngựa hoang khó cầm cương, khuyên , Giang Nghiên đành lặng lẽ theo , âm thầm đỡ rủi ro thể xảy .

Sáu tháng, chỉ kiểm tra vẫn , nhưng Giang Nghiên càng siết chặt việc quản cô hơn, như thể sợ xảy chuyện bất trắc.

Lúc , thai nhi hình thành, thỉnh thoảng thể cảm nhận động tĩnh bên trong bụng, một cảm giác vô cùng kỳ diệu. Nhan Yểu tả , nhưng đôi khi rảnh rỗi ôm bụng trò chuyện như đang với ai đó, giọng dịu dàng từng .

Một hôm, hứng chí nổi lên, khi Giang Nghiên còn ở trường, Nhan Yểu dắt mô-tô dạo gió. Cô chạy chậm, chỉ ngang xe đạp, rõ tình trạng của nên dám liều. thỉnh thoảng cơn mệt mỏi ập đến, cộng với tâm trạng bất từ khi mang thai, khiến cô đôi lúc thấy như sắp thành “ bỏ ”.

Cô cần một chút kích thích để giải tỏa cảm xúc tiêu cực, nhưng với Giang Nghiên, sợ lo lắng.

Nhan Yểu quá rõ, coi cô là điều quan trọng nhất, đặc biệt là thời điểm .

Cô tính toán kỹ lắm, chỉ định rong chơi nửa tiếng, nhưng hôm , khi bãi gửi xe, chiếc mô-tô khóa bánh bằng một ổ khóa thép to tướng.

Thôi xong, giấc mơ tung cánh chính thức khóa chặt.

Sau đó, vẻ Giang Nghiên cũng nhận buồn bực nên thường rủ cô ngoài hẹn hò.

Thủy cung, sở thú, hòa nhạc… những nơi “ngọt ngào sến súa” của các cặp đôi, đều dẫn cô một lượt.

Người ba mươi năm sống như tiên ông trốn thế, bỗng ở tuổi ba mươi học bày trò lãng mạn. Mỗi , đều đăng một đống ảnh lên mạng, chín tấm đủ, ghép thêm mới một bài. Ảnh mười tấm thì chín tấm là Nhan Yểu, từ bóng lưng, góc nghiêng, đến chính diện, trong mắt , cô là phong cảnh đáng để lưu giữ nhất.

Giang Nghiên trời sinh học toán xuất chúng, nhưng kỹ năng chụp ảnh thì miễn bàn. Ngay cả bố cục cơ bản cũng , dù Nhan Yểu tận tình chỉ, ảnh vẫn lộn xộn. Lâu dần, cô cũng bỏ cuộc, mặc tác nghiệp.

Có lẽ vì gương mặt cô vốn chẳng chỗ chê, nên ống kính chuyên của , vẫn đến mức khiến thể rời mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tung-muon-quen-di-nhung-ca-thanh-xuan-deu-la-em/chuong-75.html.]

Nhan Yểu vốn thích chụp ảnh , nhưng cưỡng nổi sự nhiệt tình của chồng. Dần dà, cô cũng quen với việc mỗi ngoài là kéo chụp. Về , ngay cả lúc đang ăn gà rán máy ảnh dí sát mặt, cô vẫn bình thản tiếp tục ăn.

Tám tháng, bụng cô khá to, đôi khi chống lưng.

Nhan Yểu chủ động tạm dừng công việc ở studio, ở nhà “gái ngoan”, thỉnh thoảng bữa tối Giang Nghiên kéo xuống sân dạo, nhưng bao lâu mệt bở tai.

Đau lưng, mỏi chân là chuyện thường, đêm còn chuột rút đ.á.n.h thức.

Khó chịu về thể chất đôi khi kéo theo lo lắng về tinh thần, nhưng đều chỉ thoáng qua, bao giờ cô thấy tủi .

Bởi Nhan Yểu , những gì Giang Nghiên chịu đựng chắc chắn kém gì cô.

Có lúc đang ngủ mơ màng tỉnh dậy, cô thấy đèn đầu giường vẫn sáng, một giờ sáng, đàn ông bên, một tay nắm tay cô, tay cầm cuốn “Cẩm nang nuôi dạy con”.

Sau đó, khi chuột rút, tìm bác sĩ hỏi kỹ, học cách massage. Đêm nào cũng , kiên nhẫn xoa bóp cho cô hết đến khác, hề than phiền.

Nhiều , Nhan Yểu chỉ hỏi , hỏi vì yêu cô đến mức , vì sẵn sàng vì cô mà tất cả.

cuối cùng cô vẫn hỏi, vì hỏi thì cũng chẳng nhận câu trả lời.

Nhan Yểu vẫn luôn cảm thấy Thượng Đế ưu ái, cũng từng nghĩ sẽ điều gì.

Cô từng định sẵn kết cục cho là cô độc đến chết. Trước khi điều đó đến, cô thể liều mạng mà phung phí bản , liều mạng mà hoang phí chính .

Thế nhưng cô bao giờ nghĩ rằng, một ngày nào đó, trong một buổi chiều bình thường nhất, cô bất ngờ chạm vận may của đời .

Sau khi kết hôn, Giang Nghiên chỉ một với cô rằng cảm thấy may mắn.

Nhiều khi, Nhan Yểu chỉ mỉm gì, nhưng trong lòng cũng sẽ nghĩ, cô há chẳng cũng ?

Giống như trong một ngày mây mù dày đặc bỗng một tia nắng xuyên qua, rơi xuống cây cổ thụ héo khô. Cô tưởng sẽ bao giờ nở hoa, thế nhưng ánh nắng ấm áp cố chấp chiếu xuống cô, lệch một li.

Sau đó, cô học cách đ.â.m chồi, học cách nở hoa, nhưng ánh nắng vẫn ngốc nghếch với cô: “Cảm ơn em, vì để thấy khung cảnh xinh như .”

Những ngày cận kề sinh nở, Nhan Yểu sớm nhập viện, còn giáo sư Giang với tư cách là nhà cùng thì mất ngủ suốt đêm.

Nhan Yểu chăm sóc đến mũm mĩm hẳn lên, còn Giang Nghiên thì gầy thấy rõ. Rõ ràng là nhờ phúc của Nhan Yểu mà cũng bồi bổ nhiều, nhưng sự tiêu hao về tinh thần là vô cùng lớn. Anh luôn để tâm hơn tất cả vẫn tưởng, thậm chí là hơn cả chính bản nghĩ.

Nhan Yểu đang cực kỳ căng thẳng, thỉnh thoảng còn tươi trêu chọc việc gầy , đùa rằng: “Gầy thế là hết trai đó.”

Đó chỉ là câu bâng quơ, nhưng đến khi vô tình bắt gặp Giang Nghiên gương, như thất thần mà đưa tay vuốt ve gương mặt , Nhan Yểu mới tin là thật.

buồn tức, đó sợ nghĩ nhiều, đành thỉnh thoảng khen vài câu, để khỏi nghi ngờ “nhan sắc thần tiên” của .

Ngày lâm bồn, ngoài bệnh viện trời đổ mưa lất phất, từ sớm mưa dứt.

Nhan Yểu y tá vội vã đẩy phòng sinh, đều căng thẳng chờ ở ngoài cửa, còn Giang Nghiên thì lo đến mức mồ hôi đầy trán, qua như con thoi trong hành lang để xoa dịu bất an.

Trong lòng bàn tay nắm chặt lá bùa cầu từ ngôi miếu, miệng thì âm thầm gọi tên đủ các vị thần, từ Đông sang Tây, tất cả đều nhờ cậy một lượt.

Rõ ràng theo chủ nghĩa duy vật đến tận gốc, mà lúc , đem nỗi lo lắng gửi gắm những ảo tưởng hư vô, lẽ cũng là niềm an ủi lớn nhất của .

Vài tiếng , mưa ngoài trời dứt hẳn, ánh mặt trời xuyên qua tầng mây, vẽ bầu trời một dải ánh sáng rực rỡ bảy màu.

Bên đường, một giọt nước mưa khẽ lăn xuống từ cánh hoa non mịn.

Trong khoảnh khắc vạn vật hướng về phía mặt trời mà sinh trưởng, một bé gái nặng ba cân bảy cất tiếng chào đời.

 

 

 

 

 

Loading...