Trùng Sinh 2000: Từ Theo Đuổi Cô Bạn Thanh Mai Ngây Ngô Bắt Đầu - Chương 46: Tình huống gì đây? Mấy ngày không gặp đã có tình địch rồi?
Cập nhật lúc: 2025-09-20 14:37:32
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng là khu ký túc xá 8 nơi Trần Phàm ở vốn thuộc khu ký túc xá nữ sinh.
Cho nên trực tiếp xuyên qua tòa nhà 8, đến tòa nhà 7 phía .
Anh dò hỏi qua, nữ sinh khoa Marketing năm nhất ở ngay tòa nhà .
vì quen ai ở đây, Trần Phàm thể nhờ ai giúp đỡ.
Chỉ thể cổng ký túc xá, chọn cách " gốc cây đợi thỏ", hy vọng thể gặp Tô Nhược Sơ.
Đợi cả buổi, Tô Nhược Sơ thấy , ngược đám tân sinh qua , ai nấy đều chằm chằm Trần Phàm với ánh mắt đầy tò mò.
Chàng trai ngày đầu tiên nhập học chạy đến ký túc xá nữ sinh, còn chuyên chú từng nữ sinh ngang qua.
Thật là nóng vội mà.
Thế là, tin đồn bát quái nhanh chóng lan truyền trong tòa nhà 7.
Có một tên biến thái nam ở cổng, chuyên chằm chằm các nữ sinh .
Điều dẫn đến việc các nữ sinh khi ngang qua Trần Phàm đều vô thức dùng tay che n.g.ự.c hoặc giữ váy.
Một tiếng , dì quản lý ký túc xá lầu 7 .
Dì quát lớn Trần Phàm mau rời , nữa sẽ gọi bảo vệ.
Trần Phàm khổ, "Dì ơi, cháu chỉ tìm một ở đây thôi."
"Bạn gái cháu ở bên trong."
Kết quả dì tin.
"Bớt giở trò ."
" ở đây bao nhiêu năm , sinh viên như thấy nhiều ."
" cảnh cáo , theo đuổi con gái thì cứ đường đường chính chính mà theo đuổi, đừng giở mấy trò mèo ."
"Mau . Nếu gọi bảo vệ thật đấy."
Trần Phàm tranh cãi với dì, đành khổ lắc đầu, rời .
Vừa vài bước, liền thấy Tô Nhược Sơ từ xa.
vẻ mặt hưng phấn còn kéo dài mấy giây, Trần Phàm ngây .
Bởi vì bên cạnh Tô Nhược Sơ một .
Một nam sinh cao lớn.
Nhìn cách ăn mặc của đối phương, rõ ràng sinh viên mới.
Hơn nữa gã còn xách một túi trái cây, rõ ràng là tặng cho Tô Nhược Sơ.
Thấy hai vui vẻ, Trần Phàm ngơ ngác.
Chuyện gì thế ?
Mới khai giảng ngày thứ hai, tình địch ư?
Bị đào góc tường ?
Tô Nhược Sơ cùng băng qua đường, khuất góc phố, nên thấy Trần Phàm ở phía đối diện.
Trần Phàm còn thấy Tô Nhược Sơ vui vẻ với đối phương, rõ ràng là vô cùng quen thuộc.
Trần Phàm vốn định đuổi theo chào hỏi, nhưng do dự một chút, Tô Nhược Sơ vẫy tay với trai , một xách trái cây khu ký túc xá.
Trần Phàm tại chỗ, trai hưng phấn nắm chặt tay, ngân nga hát khi ngang qua .
Thật lòng mà , tin tưởng Tô Nhược Sơ.
Bởi vì Trần Phàm hiểu rõ về Tô Nhược Sơ, với con của cô , chắc chắn thể chuyện đó.
Chỉ là vì quá quan tâm nên mới rối bời, cứ hễ gặp chuyện liên quan đến Tô Nhược Sơ.
Trần Phàm chút căng thẳng.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất thôi.
Do dự một hồi, Trần Phàm liếc trai phía , quyết định theo.
Một đường theo dõi đối phương khu ký túc xá 10, Trần Phàm mới trở về.
Vừa ký túc xá, Trần Phàm liền kéo Ngô Địch hỏi.
"Ký túc xá 10 là của sinh viên học viện nào ?"
"Ký túc xá 10?"
Ngô Địch ngẫm nghĩ.
"Hình như bên đó là sinh viên năm hai, năm ba thì ? Chính là học viện ."
Trần Phàm ngẩn , "Học viện ? Học viện Kinh tế Quản lý?"
" . Cậu quen ai ở bên đó ?"
Ngô Địch tò mò hỏi: "Nói lão tứ, rốt cuộc để ý em gái nào thế, ảnh , cho bọn xem với."
Trần Phàm trả lời, vẻ mặt khó hiểu.
Sao Nhược Sơ quen đàn năm hai nhỉ?
Buổi chiều vẫn là huấn luyện quân sự, luyện đội hình, nghiêm.
Trong lúc nghỉ ngơi, giáo quan tổ chức hát tập thể.
Nhất thời thao trường rộng lớn, vang lên những khẩu hiệu khí thế ngất trời.
"Cờ đỏ bay, cờ xanh bay, con trai hát là đồ bỏ ."
"Gió đông nam thổi, trống trận vang, ai sợ ai, chúng liên bảy nào?"
"Liên ba , hát một bài , một hai ba bốn năm, chúng đợi mỏi mòn ......"
"..."..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-2000-tu-theo-duoi-co-ban-thanh-mai-ngay-ngo-bat-dau/chuong-46-tinh-huong-gi-day-may-ngay-khong-gap-da-co-tinh-dich-roi.html.]
Các bạn học chơi đùa hăng say, Trần Phàm trong hàng ngũ chút tập trung.
Sau một buổi chiều quan sát, cuối cùng cũng tìm đội của Tô Nhược Sơ.
Trần Phàm học cùng lớp ở Liên 3, Tô Nhược Sơ ở Liên 7, hai cách khá xa.
Trong lúc đó, Tô Nhược Sơ mấy ngẩng đầu quanh, đang tìm .
Mãi đến chiều mới kết thúc, đội ngũ giải tán, Trần Phàm định xông lên tìm Tô Nhược Sơ.
Kết quả Ngô Địch kéo .
"Đừng chạy lung tung nữa, mau ăn cơm, tối nay thầy chủ nhiệm và giáo quan kiểm tra phòng đấy."
Trần Phàm nghĩ một lát, gặp Tô Nhược Sơ thật cũng vội.
Hơn nữa phòng ký túc xá cùng hành động, vắng mặt lắm.
Thế là bỏ ý định, cùng mấy bạn cùng phòng nhà ăn.
Hơn tám giờ tối, thầy phụ đạo viên cùng giáo quan cùng đến tòa nhà ký túc xá 8.
Thầy phụ đạo của lớp Trần Phàm là một thanh niên trẻ, cũng là một giáo viên mới nghiệp sư phạm.
Đứng chung với Trần Phàm, hầu như phân biệt ai là thầy giáo.
Ưu điểm của thầy trẻ tuổi là dễ chuyện, dễ dàng giao tiếp.
Trong phòng ký túc xá, thầy tuyên điều lệ vệ sinh và những điều cần chú ý trong thời gian quân huấn.
Sau đó, thầy phụ đạo liền để vị giáo quan hướng dẫn cách sắp xếp nội vụ.
Đầu tiên, đến nhà vệ sinh, hướng dẫn cách đặt khăn mặt, cốc nước, bàn chải và kem đánh răng.
Sau đó trở về phòng ngủ, giáo quan ngẩng đầu một lượt.
"Tìm cho một cái chiếu."
Mã Tiểu Soái lập tức giật chiếc chiếu của từ giường xuống.
"Tìm thêm một cái chăn nữa."
Lần , Trần Phàm nhanh tay lẹ mắt, khi những khác kịp phản ứng, liền giật ngay chiếc chăn của đưa cho giáo quan.
Giáo quan xổm xuống, giảng giải cho gấp chăn thành hình vuông.
"Những điểm chính nhớ hết ?"
Thấy mấy gật đầu, giáo quan mới dậy, nghĩ ngợi một chút định rối tung chiếc chăn.
Trần Phàm nhanh chóng tiến lên một bước, khéo léo nhét hộp t.h.u.ố.c lá chuẩn sẵn túi áo giáo quan.
"Hì hì, giáo quan vất vả . Chăn để em tự thu dọn là ạ, phiền ."
Giáo quan liếc Trần Phàm, đột nhiên đầy ẩn ý,
Rồi cùng với thầy phụ đạo khỏi phòng, hướng về phòng ngủ tiếp theo.
Giáo quan , Trần Phàm lập tức cẩn thận ôm chiếc chăn lên bằng cả hai tay, giơ lên đầu, cung phụng giường của .
Thấy cảnh , Mã Tiểu Soái là phản ứng nhanh nhất.
"Đệt, lão tứ chơi ."
"Rõ ràng giáo quan đang dùng chiếu của mà."
"Không ! Từ nay cái chăn hai mỗi dùng một ngày."
Trần Phàm lôi từ trong tủ một cái chăn lông.
"Chăn với gái là cho ai mượn hết."
Mã Tiểu Soái mắng một câu: "Tin ông đây thừa lúc nhà tung cái chăn của lên."
Trần Phàm vội vàng đổi giọng.
"Tiểu Soái, em là con ngoan trò giỏi, đừng học theo lão nhị.”
Vừa dứt lời, La Văn Kiệt ở ban công ngậm điếu thuốc, mặt mày hớn hở hô lớn.
"Ê, mau tới xem ."
"Phòng ngủ đối diện, lầu năm bên , mỹ nữ đồ."
"Tin ông mới lạ!"
Mấy trong phòng .
La Văn Kiệt xem hưng phấn vẫy tay về phía .
"Thật mà, mau xem! Cởi , cởi ..."
Vèo.
Chưa đầy một giây, năm trong phòng ngủ tập trung đầy đủ, chen chúc phía La Văn Kiệt.
"Đâu? Sao tao thấy gì hết ?"
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Tôn Hạo rướn cổ, sốt ruột ngó xung quanh.
Ngô Địch đẩy mạnh Tôn Hạo .
"Mày bạn gái còn hóng hớt gì."
Nói xong, nhanh tay giật lấy ống nhòm từ La Văn Kiệt.
"Đệt. Có hàng công nghệ cao thế mà lôi sớm."
"Nhớ đấy, hàng ngon chia sẻ cho em, bỏ qua, thì ăn đòn!"
Nói , háo hức giơ ống nhòm lên, nhắm về phía khu ký túc xá đối diện.
"Ở tầng mấy? Để tao dùng con mắt phê bình mà giám định xem nào..."